"Hắn?" Thị vệ nghiêng đầu vừa nhìn, nhìn thấy Quân Lam tuyết còn mặc y phục của hạ nhân tam đẳng, liền không khách khí: "Quả thật là to gan, dám ở Lăng vương phủ giương oai! Nên cho ngươi điểm nhan sắc nhìn một chút!"
Trường thương trong tay hắn một lòng, thẳng tắp hướng Quân Lam Tuyết quét tới.
Ánh mắt Quân Lam Tuyết lạnh lẽo, trong lòng tức giận mọc lan tràn, những người này ngậm máu phun người thì cũng thôi đi, lại còn muốn đánh nàng?
Chính là một chiêu như vậy, nàng là rất dễ dàng là có thể tránh thoát , nhưng là, nếu như cứ như vậy né, liền bại lộ nàng thực sự biết võ công, đến lúc đó nói không chừng Tô Lăng Trạch càng thêm hoài nghi nàng.
Nghĩ tới đây, nàng định một hai đâm lao thì phải theo lao, thời điểm trường thương của thị vệ vung tới đây, nhìn như lơ đãng tránh, chân nhỏ gót ngọc hung hăng đạp một cái Hàn phu nhân một cái.
Nàng đạp không phải nhẹ, hơn nữa luyện qua mấy năm các loại thuật cận chiến, Hàn phu nhân này yếu đuối sao lại có thể trải qua một cước của cô đây?
Hàn phu nhân kêu đau một tiếng, phát ra một tiếng thét chói tai, vừa định nổi giận, Quân Lam Tuyết so với nàng nhanh hơn một bước, cả người hướng trường thương trong tay thị vệ nhào tới.
"A ——"Quân Lam Tuyết kêu thảm thiết, sổ sách trong tay đột nhiên bay ngang đi ra ngoài, thẳng tắp rơi bên cạnh trong hồ.
"Aaaa... đau chết ta!" Quân Lam Tuyết che chân nhe răng trợn mắt kêu đau, trong lòng lại một mảnh lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1633636/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.