“Vẫn còn ngày mai nữa, ngày mai chúng ta sẽ quay về tham gia.”
“Vậy sao, hay quá.”
Nhìn gương mặt vui mừng ra mặt hệt như một đứa trẻ của cô, Dạ Huân Thiên ánh mắt yêu chiều nhìn cô.
Cả hai nhìn xuống ánh trăng phản chiếu xuống mặt hồ xanh biếc, bất chợt ở đâu bơi ra một đàn ngỗng gồm một cặp ngỗng bố mẹ cùng 6 đứa con nhỏ bơi theo sau.
“Ngỗng kìa.”
“Nàng cũng biết con này là ngỗng sao?”
“Hừ, Dạ Huân Thiên, ngươi khinh thường ta quá rồi đó.” Ba Ba Mạc Tỏa tức giận đấm hích nhẹ vào bụng hắn.
Dạ Huân Thiên nhớ lại vụ con ngựa lúc sáng, hắn khinh thường cũng có lí do đó nha.
Hắn cứ nghĩ trên đời này cô chẳng biết một con vật nào cả, ai ngờ lại còn biết đến cả ngỗng.
Hắn có thể lí giải là vì cô đã từng ăn đùi ngỗng rồi nên mới biết con kia là con ngỗng không, còn những con chưa được ăn qua thì không biết.
Dạ Huân Thiên gật gù với suy nghĩ của mình, dựa vào sự tham ăn của Ba Ba Mạc Tỏa thì rất có thể lắm chứ.
“Đây là giống ngỗng đầu sọc, chúng rất chung tình, một khi con đực tìm được bạn đời của mình thì sẽ đi theo đến chết, tuyệt đối không tìm bạn đời khác.”
Ba Ba Mạc Tỏa gật đầu tán thành, đồng thời bồi thêm một câu.
“Đúng, đây là giống ngỗng bên Ấn Độ thuộc địa cầu, chúng rất chung tình.”
Hai người bên này bên này nghe xong muốn ngu luôn, Ấn Độ là cái gì thế nhỉ?
Một lát sau A Ngưu tỏ ý đi trước:
“Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/875627/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.