Ba Ba Mạc Tỏa đang ngồi nhìn tên Mạc Hoan đang cuốc đất hộ hai người bọn cô ngoài vườn.
Tên này mấy ngày trước không biết tự dưng ở đâu chui ra nói là muốn chăm sóc Điềm Điềm, trong lúc Điềm Điềm nằm dưỡng bệnh trong phòng sẽ giúp cô ấy làm mấy công việc ngoài này.
Ba Ba Mạc Tỏa cũng không tiện từ chối, tự nhiên trên trời rơi xuống một tên tay sai làm việc cho mình, hơn nữa hắn cũng rất biết điều mang rượu ngon mồi ngon đến cho cô, nên cô cũng nhắm một mắt cho qua.
Vừa ăn cô vừa nghĩ làm sao để Mộc Thanh Nhi có thể nhanh chết, tuy biết mấy cái suy nghĩ này của mình có phần thất đức nhưng cơ thể Mộc Thanh Nhi dù sao cũng rất suy yếu rồi, không cần cô giết thì một thời gian nữa cô ấy cũng sẽ chết thôi. Đó chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn.
Chi bằng chết sớm một chút để đỡ phải san sẻ năng lượng với ngọc tín hiệu của cô, tại vì thời gian gần đây không hiểu tại sao viên ngọc lại không phát huy một chút năng lượng gì cả, dường như không chút động tĩnh, cô không cảm nhận được một chút gì.
Trong cô luôn nghĩ là do Mộc Thanh Nhi, cơ thể cô ấy đã quá yếu ớt, nên ngọc của cô đã chia sẻ năng lượng đi điều trị cho cô ấy hết rồi.
“Hừ, ai thèm san sẻ cho cô chứ, Mộc Thanh Nhi ơi là Mộc Thanh Nhi, cơ thể cô đã yếu như vậy rồi cho dù có dùng năng lượng từ ngọc của ta cũng chỉ làm thêm suy nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/875619/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.