Điềm Điềm càng nhìn càng thích, càng nhìn càng như muốn đắm chìm, quên luôn chuyện chính của mình khi tìm đến đây là gì.
Bất ngờ từ đằng sau có giọng nói, kèm theo đó là cái vỗ vai, khiến cô giật mình hét lớn.
“Cô là ai?”
“Á….”
Tiểu Châu bên này nghe thấy tiếng động nhìn đến, thì ra là cô nàng phiền phức Điềm Điềm.
Gần đây cứ hở tí là cô lại đi theo cậu, hay đi theo đằng sau quan sát cậu. Tiểu Châu biết thừa mấy hành động đó của cô vì nó thực quá lộ liễu. Mặc dù thân thủ của cô khá nhanh, nhưng vẫn chỉ là múa rìu qua mắt thợ.
“Cô là ai, sao lại ở đây?” Người lính ban nãy vẫn nắm chặt lấy bả vai cô khiến cô đau điếng.
“Tôi… tôi là Điềm Điềm, đến tìm chỉ huy trưởng của các người có chút chuyện.”
“Cô là Điềm Điềm ư?”
Mạc Hoan ánh mắt bắt đầu đánh giá từ trên xuống dưới cô. Gần đây hắn ta nghe trong quân doanh nói Tiểu Châu có một cô gái thường xuyên đến ngắm nhìn từ xa, tương tư khôn xiết tên là Điềm Điềm.
Quả nhiên khi nhìn thấy cô từ xa đúng là đang làm cái bộ dạng nhìn trộm người khác, tưởng là ai hóa ra là cái cô Điềm Điềm trong lời mọi người nói.
“Này… Châu Tinh Tinh…voi con lại đến tìm cậu này.”
“Lại ư?” Điềm Điềm khó hiểu nhìn người lính, nói cô là “lại” đến tìm là sao chứ.
Chuyện có người luôn bám theo Châu Tinh Tinh chỉ huy trưởng của bọn họ không ai là không biết, đám lính ở đây thường hay trêu chọc cậu.
Tiểu Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/875613/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.