Hôm sau là buổi lễ sắc phong bắt đầu, tất cả mọi người trang phục chỉnh tề, Mộc Thanh Nhi cũng giống bao nhiêu vị phi tần khác, mặc đồ sắc phục khá cồng kềnh theo nghi thức trang điểm tao nhã mà quý phái.
Vốn cô không nghĩ mình có thể bước vào đại điện này chứ đừng nói đến việc thăng cấp vị. Mộc Thanh Nhi cô chỉ muốn có một cuộc sống bình yên, không phải đấu đá tranh giành một thứ gì. Vì cô vốn không cần sự sủng ái của Hoàng thượng, cô chả thiết gì nữa, song phụ cùng các huynh đệ đều chết cả rồi, cô may mắn còn sống nhưng cũng chỉ là vùng vẫy qua ngày.
Mộc Thanh Nhi xinh đẹp mỹ miều, chính là tiêu điểm của buổi lễ, cô ngồi ở đó tựa như giai nhân bước ra từ trong tranh, lông mày được điểm tô nhè nhẹ, môi đỏ má hồng cùng làn da phấn nộn trắng mịn trong vắt cứ như là không trang điểm. Đôi mắt lại to dài, nhìn thẳng thì có chút câu hồn đoạt phách, khi nhìn nghiêng lại như cảm nhận đôi mắt đang cười bởi làn mi dài đến phi lí, vẻ đẹp của cô khiến đám phi tần cắn răng tức hậm hực.
Bàn tiệc được bày đầy đủ các thức ngon vật lạ, bên trên còn đặt một bình hoa sen được lấy từ hồ nước tại hậu hoa viên, giống sen này được Thái Hậu chăm sóc rất kĩ, hôm nay được dịp nở rộ đúng vào ngày sắc phong vương hậu.
Sau khi nghe Lương Quý Phi tâng bốc vài câu, Thái Hậu Lương Yến Uyển vui sướng nở mũi, không chần chừ gọi người đi hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/875604/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.