Dạ Huân Thiên hắn vốn là đương kim Hoàng thượng, mấy chuyện nam nữ đương nhiên hắn rất rõ, nữ nhân cùng hắn chung giường cũng không ít, nhưng cô là một nữ nhân lại không nề hà danh tiết cứ muốn vào đây là sao.
Dạ Huân Thiên lúc này nghĩ cô là đang thử hắn xem hắn có phải loại công tử lăng nhăng chơi bời trăng hoa hay không nên cố tình phải không?
Dạ Huân Thiên quay mặt đi, có hơi chột dạ, hắn đúng thật là có phong lưu nhưng đó là vì sự suy trì nòi giống, phồn vinh long mạch hoàng thất, cô không thể trách hắn được. Nhưng cô bây giờ đang xem hắn là người bình thường không phải Hoàng thượng, hắn nên làm gì đây.
Dạ Huân Thiên có hơi khó xử, trên trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng.
“Ta đây nói không với kĩ viện.” Dạ Huân Thiên nghiêm túc, đứng yên không nhúc nhích. Ưỡn ngực tự tin mà nói.
“Thật không?” Giọng của cô không phải theo kiểu thê tử chất vấn tướng công mình có thật sự chung thủy không. Mà khi hỏi lại như đang nảy ra một suy nghĩ khác.
Nghe câu này hắn càng chắc nịch suy nghĩ cô đang thử hắn.
“Đương nhiên, ta nói không với kĩ viện.”
“Không.” Ba Ba Mạc Tỏa nói lớn một tiếng, sau đó kéo Dạ Huân Thiên vào, Dạ Huân Thiên ngơ ngác không hiểu, trong lòng có chút tức giận.
“Mạc Tỏa, cô đang làm cái trò gì vậy?”
“Không phải ngươi bảo là ta nói không với kĩ viện sao, vậy chỉ cần nói “không” xong là vào được chứ gì.”
“…”
Dạ Huân Thiên thật không hiểu nổi trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/875594/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.