“Điềm Điềm, đừng vậy.”
Điềm Điềm lắc đầu, miệng cười hiền nói:
“Không, đây là tâm nguyện của nương nương trước khi mất, vì vậy từ nay người chính là chủ nhân mới của em.”
Hai người nhìn nhau sau đó ôm nhau cảm động khóc.
Một thời gian sau Thái Hậu khi có được thuốc từ Tỷ Chiêu Quốc đã được chữa khỏi bệnh tình, nghe nói người có công lớn trong chuyện này là Mộc Phi, trong lòng bà cũng có phần biết ơn. Bỏ qua luôn cái chuyện thiếu lễ nghi phép tắc của cô, bây giờ bà thường xuyên gọi Ba Ba Mạc Tỏa đến ăn cơm.
Không hiểu sao từ ngày gọi cô đến ăn chung với mình, nhìn cô ăn bà cảm thấy khẩu vị của mình dường như tăng lên gấp bội.
“Mộc Phi này, sao lúc đó con lại biết nội tạng của ta có vấn đề vậy, người thực sự nhìn ra được sao.”
Thái Hậu hỏi lại chuyện lúc trước, vì bà từng nghe Thái Y kể lại rất nhiều về cô, nói người bình thường không thể nào nhìn thấu được bên trong cơ thể như vậy được.
“Vâng.” Ba Ba Mạc Tỏa mải gắp lia lịa đám mồi trên bàn không do dự, cũng không suy nghĩ gì nói thẳng luôn.
Thái hậu sửng sốt, không tin được tai mình, khó tin hỏi lại:
“Sao lại có thể chứ?”
“Vì thần thiếp từ trên trời xuống á, con là tiên nữ nên mới nhìn được.”
Thực tình thì câu nói điên khùng này trẻ con có khi còn chẳng tin nhưng bà thực lại rất tin tưởng nha. Vì bà đã từng gặp Mộc Thanh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/2232713/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.