- Hoàng thượng chúng thần đến là vì việc trên triều sớm nay.
"Chúng thần"? Nghĩa là cả Diệp Thần Phong và Minh Hựu đều muốn gặp hắn vì cùng một vấn đề.
- Không biết hai người có ý kiến thế nào về việc này?
Diệp Thần Phong lên tiếng trước:
- Hoàng thượng trận này nên đánh.
Minh Trạch nhíu mày rồi hướng mắt sang phía Đại huynh của mình như muốn hỏi ý kiến.
- Ta cũng đồng tình với Diệp Tướng quân. Từ thời Tiên hoàng phản quân phương Bắc đã làm loạn, chúng ta đã nhịn chúng rất lâu rồi. Sớm hay muộn cũng phải đánh. Huống hồ điều kiện bây giờ thuận lợi để đánh.
Minh Trạch đan hai tay vào nhau hơi rướn người về phía trước suy nghĩ một lát rồi ném cho hai người đối diện một vấn đề khác:
- Vậy theo hai người nên để ai đi đánh trận này?
- Nếu Hoàng thượng tín nhiệm vi thần nguyện nhận trọng trách này.
Diệp Thần Phong bộ dạng sẵn sàng ra chiến trường.
- Không! Trẫm không để thiếu khanh, Cấm vệ hoàng cung không thể thiếu khanh lãnh đạo.
Minh Trạch một mực phản đối. Diệp Thần Phong giống như là cánh tay trái phải của hắn thiếu đi là cả một sự mất mát lớn.
- Thực ra.... Trẫm vừa nhận được bản tấu này.
Minh Trạch rút một tập tấu đưa ra phía trước. Minh Hựu đón lấy bản tấu, lướt qua một lượt, lầm bầm nhỏ nhẹ:
- Là danh sách tiến cử người lãnh đạo đánh phản quân phương Bắc lần này.... Thừa tướng tiến cử nhi tử- Bạch Tử Cao.
- Hoàng thượng tuy Bạch Tử Cao là con nhà tướng nhưng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-thuan-de/1513259/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.