Đột nhiên nghe được tiếng ai đó khinh bỉ “Hừ” một cái, Ngải Vi lập tức ngậm miệng. Thế nhưng nhìn quanh bốn phía nàng vẫn không thấy bóng dáng người nào.
“Tìm cái gì đấy đồ đần.” Tiếng nói phát ra từ bên dưới. Ngải Vi cúi đầu, một đứa trẻ chừng tám tuổi đứng dưới căn phòng đầy đất cát. Đứa trẻ nghiêng đầu nhìn Ngải Vi, ba hai bước đã bò vào trong. Ngải Vi vô thức lùi lại bên tường, đứa nhỏ đứng trước mặt Ngải Vi, ngẩng đầu nhìn nàng.
Nó chỉ cao tới vai Ngải Vi, nhưng không hề tỏ vẻ sợ hãi hay tôn trọng nàng. Thằng bé nhìn Ngải Vi, Ngải Vi cũng cúi đầu nhìn nó. Đây là người đầu tiên mà Ngải Vi gặp, nàng hoàn toàn không biết đứa trẻ này là ai, nhưng dù gì cũng tốt hơn là ở trong bóng tối, muốn nhìn cái gì cũng không nhìn được.
Mái tóc ngắn màu nâu sẫm chải chuốt, mặc một chiếc áo trắng đuôi ngắn, bên hông còn mang một thanh đao thoạt nhìn rất tinh xảo. Nước da màu đồng khỏe mạnh tràn đầy sức sống, đôi mắt hổ phách tinh khiết trong trẻo, đứa trẻ lớn lên tuy cao ráo nhưng gương mặt non nớt lại cứ tỏ vẻ già dặn khiến người khác nhìn vào không khỏi buồn cười.
Ngải Vi còn chưa kịp cười, đứa nhỏ đã đi đến trước mặt nàng. Tay trái ôm lấy cánh tay phải, tay phải chống cằm, chầm chậm vòng quanh Ngải Vi, cứ như vậy nhẹ nhàng đánh giá nàng, làm nàng có hơi mất tự nhiên.
"Ngươi sống ở đây sao?" Nàng nhịn không được mở miệng hỏi, nếu như không giải thích gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-pharaoh/1640179/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.