"Này! Không phải là rất nhanh là sẽ đến Cai-rô sao?" Cô kìm nén nỗi đau trong lòng lại. Giọng điệu như đang khiêu khích hỏi người điều khiển phía trước. Người này, không phải là đang đùa với cô chứ!
Người điều khiển còn làm bộ nói một cách chậm rãi:
"Không có cách nào, vốn có một sân bay có thể đáp xuống nhưng tín hiệu đột nhiên báo rằng hôm nay không thể hạ xuống tại Cai-rô."
"Cái gì? Còn có chuyện này sao?" Ngải Vi không vui nói "Dù cho chúng ta là người của gia tộc Modiet cũng không thể đáp xuống sao?"
"Tiểu thư, hình như hôm nay có một vị trí khách quan trọng tới Ai Cập." Người điều khiển cho máy bay lượn thật chậm trên không trung.
"Sở dĩ là sân bay hôm nay đã bị phong bế ... Chúng ta về đi."
"Không! Không được." Ngải Vi chưa từng gặp mặt vị khách quan trọng này nên cứ đáp xuống trước rồi tính sau.
"Ai Cập có rất nhiều khu vực, chúng ta không thể đáp xuống ở đây thì cứ tùy tiện chọn đại một chỗ để đáp xuống đi!"
Người điều khiển lộ ra vẻ mặt cau có "Tiểu thư ... Ngài Ngải Huyền đã liên tục dặn dò tôi nhất định phải phải chăm sóc kỹ lưỡng cho cô. Hiện tại thì Ai Cập đang rất hỗn loạn. Nếu như bay loạn nhất định sẽ bị bắn hạ đấy..."
Ngải Vi rút ra từ dưới chỗ ngồi của mình một cái dù để nhảy, đeo vào người rồi kéo lên trên lưng, bò lại gần khoang cửa của khoang máy bay.
"Như vậy cứ để ta tự nhảy xuống là được rồi, như vậy sẽ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-pharaoh/1640177/chuong-57-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.