"Ta cũng muốn đi!"
"Không được, nàng phải đàng hoàng sống ở đây!"
"Ta muốn đi!"
"Ta nói là không được, đừng để ta nói lại lần thứ ba!"
"Nhưng ngươi đã đồng ý với ta, ta có thể tham gia tất cả hội nghị chính trị, quân sự." Ngải Vi hơi ngẩng mặt, mắt mở to, không chút run sợ nhìn thẳng vào Ramsses đang ở phía trước mình.
Hóa ra từ hôm đó trở đi, Ramsses đã đưa Ngải Vi quay về tẩm cung. Xá Phổ Đặc cũng bảo rằng, cho dù việc kia không diễn ra, Ramsses cũng sẽ đưa Ngải Vi quay về. "Mặc kệ bệ hạ đối xử với ngài như thế nào, trong lòng ngài ấy nhất định rất yêu ngài, cũng rất nhớ ngài." Cứ như thế, Ngải Vi dễ dàng ra khỏi lãnh cung, cũng đơn giản chẳng khác lúc hắn đem nàng giam vào đấy là bao. Có đôi khi, Ngải Vi cũng không tài nào hiểu được, Bỉ Phi Đồ tuy rằng suốt ngày nhất nhất không để lộ ra chút cảm xúc nào, thế nhưng nội tâm lại biến hóa khôn lường, khiến người khác không cách nào thấu, cũng chẳng thể nắm bắt được. Nhất là đối với nàng, thường thường ôn nhu khiến người ta cảm động, nhưng giây sau đã trở thành kẻ không biết đang nghĩ cái gì, ví dụ tốt nhất là như lần này, rõ ràng tự bảm thân đã đáp ứng, kết quả khi thấy người ta hưng phấn vì đại sự sắp đến, trái lại chuyên quyền độc đoán mà nuốt lời. Vậy nên cần phải nhiệt liệt nhắc nhở, hắn mới không quên lời nói của mình.
Bọn họ ngồi bên cạnh một chiếc bàn đá ngoài trời, bên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-pharaoh/1640133/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.