"Truyền.....mã nặc hạo nghê Khiết Như!!!"
"Truyền.........mã nặc hạo nghê Khiết Như!!!!"
"Truyền.............mã nặc hạo nghê Khiết Như!!!!!!!!!!"
Tên lính truyền ba lượt thông tin, trong đại sảnh mọi người đều nghển cổ, kiễng chân nhìn ra, nhưng cửa vẫn không thấy người nào xuất hiện. Lại một lát sau, chợt nghe xa xa có tiếng lính thô bạo nói: "Nhanh chút, mau đến trên điện, tù binh còn bày đặt bãi giá làm cái gì...."
Lúc này giữa đại điện bắt đầu nhỏ giọng nghị luận. Lần này trên mặt Bỉ Phi Đồ xuất hiện một tia mê hoặc cùng khó hiểu. Chỉ có Tắc Đề vẫn mang theo một đầu đa mưu túc trí tươi cười.
Lại một lát sau, rốt cục cũng nghe được âm thanh một đội người đang chậm rãi tiến vào bên trong. Thỉnh thoảng còn truyền lại tiếng binh lính nhỏ giọng thúc giục.
Đội ngũ rốt cục cũng bước vào đại sảnh, dẫn đầu là một nữ nhân, tiếp đó là toàn trường sứ giả, đại thần, hoàng tử. Toàn bộ đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó không khỏi nhỏ giọng tán thưởng.
Nữ nhân cầm đầu kia, không cần giới thiệu nhất định là "Lễ vật" trong miệng Tắc Đề. Nàng có mái tóc đen thẳng tắp dài ngang lưng, có hai con mắt màu đen lấp lánh, cái môi đỏ tươi vô cùng tinh xảo. Đó là một loại mĩ lệ, tuy rằng không thi son, không hoa lệ, nhưng lại là một mỹ nữ vô cùng thoát tục khiến hai mắt của mọi người cũng đã gắn chặt.
Ngải Vi xen lẫn trong đám người cũng đã bị nữ tử xinh đẹp này hấp dẫn. Xem số lượng tùy tùng đàng sau thì hẳn nàng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-pharaoh/1640112/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.