Biết được điều này, Long Vân Thấm càng là không dám dùng nó. Gia gia đã vì nàng làm nhiều lắm rồi!
Tuy rằng nàng rất muốn chữa khỏi bệnh biến chứng trong người, nhưng lại không thể…
“Lời nói kéo dài tuổi thọ có tin tưởng được bao nhiêu?”
Hỏa Hồ nghĩ nghĩ rồi nói: “Hẳn là do Cỏ Vô Cực có thể loại trừ mọi căn bệnh trong cơ thể nên làm người bệnh có thể sống càng lâu thêm. Công chúa không nên làm cho thứ này trở về, đây quả thực là đồ tốt!”
Nàng sẽ không làm vậy, cho dù nàng có thực là cháu gái của Tống Miễn, căn bản cũng không dám cầm đồ như này, huống chi, bọn họ không có chút quan hệ ruột thịt nào.
Nhìn thời gian không còn sớm, Long Vân Thấm cho Hỏa Hồ lui ra ngoài rồi trực tiếp đi vào trong nội điện. Đối với kế hoạch bản thân nàng đã tỉ mỉ bày ra mấy ngày trước, nàng luôn luôn cảm thấy còn thiếu một thứ gì đó rất quan trọng.
Sản nghiệp của Đoan vương không thể không nói là cực khổng lồ, mà chuỗi cửa hàng của nàng lúc này chỉ là một tiêu điểm nhỏ nhoi không đáng chú ý.
Tuy rằng tích góp tiền từng chút một cũng là một cách, nhưng muốn đạt được một sản nghiệp cự phú thì con đường của nàng còn xa lắm.
Nàng cần một cơ hội?
Cơ hội của nàng rốt cuộc là khi nào mới có? Cả người Long Vân Thấm ghé vào trên bàn, suy nghĩ xem mình nên chọn con đường ra như thế nào là tốt nhất. Mà trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/1959381/chuong-77-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.