Nghiêm Cẩn cầm trên tay một con vịt quay cùng một bình rượu nhỏ từ bên ngoài trở về thì thấy chủ tớ hai người Long Vân Thấm đứng ở chỗ kia, sắc mặt tựa hồ không tốt lắm. Long Vân Thấm nháy mắt liền phát giác ra hắn, lại thấy Nghiêm Cẩn cười ha ha không ngừng: “Ta không nghị ngươi thế nhưng tự mình đến địa phương như này.”
Nghiêm Cẩn đẩy ra cánh cổng, lịch sự mời Long Vân Thấm cùng Xuân Lan đi vào trong, lại đuổi đi một đám đại hán thô kệch vây quanh ngoài cổng nhà hắn, lúc này mới đóng chặt cánh cổng lại.
Nơi ở của Nghiêm Cẩn so với hoàn cảnh bên ngoài kia thì tốt hơn nhiều, trong sân được thu thập xử lí sạch sẽ gọn gàng, cuối cùng sắc mặt Long Vân Thấm cũng tốt hơn một chút. Nhìn Nghiêm Cẩn ăn vận vô cùng tùy ý lôi thôi, Long Vân Thấm không ý kiến, lập tức kêu Xuân Lan pha trà nóng mang lên, “Những việc muốn ngươi làm như thế nào rồi?”
Nghiêm Cẩn không trả lời nàng, ngược lại cười hỏi: “Không hỏi ta tại sao lại như thế này sao?”
Long Vân Thấm lắc đầu, người nàng muốn dùng tự nhiên đã quan sát kĩ từ trước, một khi người đó làm cái gì nàng đương nhiên không chút hoài nghi, Nghiêm Cẩn là người như thế nào đáy lòng nàng tự biết được chút ít.
“Bản tính ngươi như thế nào ta đều đã biết một hai rồi, nếu hiện tại nghi hoặc ngươi thì chúng ta làm sao hợp tác tiếp đây?”
Nghiêm Cẩn hài lòng gật đầu, nàng không hổ là đối tác tiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/1959340/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.