Quốc sư Dịch Tương, chính là đệ tử thứ mười bẩy của nguyên lão quốc sư, nhìn thiên tượng bói toán đều được lão quốc sư chân truyền lại.
Lăng Triệt kịp thời chạy tới giải cứu nàng, đơn giản vì trong một lần xem bói, Dịch Tương nói ra công chúa điện hạ gặp nguy hiểm.
Lăng Triệt không phải người coi trọng những mệnh thuyết này, nhưng việc này liên quan đến tính mạng Long Vân Thấm làm hắn không thể không sốt ruột, liền ra roi thúc ngựa gấp trở về, vừa lúc nhận được mật tín của Thanh Y vệ, lúc này mới may mắn kịp thời cứu Long Vân Thấm.
Lăng Triệt rầm rì bất mãn một tiếng, “Bản vương thiếu quốc sư một lần.”
Dịch Tương nghe lời hắn nói thì chỉ nghịch mấy đồng tiền xu trong tay, sắc mặt trong suốt lạnh nhạt chống lại ánh mắt Lăng Triệt,.đáp: “Bất quá cũng chỉ là chức trách mà thôi.”
Vì một lời của Dịch Tương hắn mới trở về kịp thời, một lần này Lăng Triệt sẽ ghi nhớ.
Cho dù là núi vàng núi bạch, vạn mẫu ruộng tốt, hắn đều có. (Đấy anh giàu lắm, không phải lo ahaha)
Hoàng đế vì việc Dịch Tương trở về tiếp nhận chức Quốc sư mà ban thưởng hắn Đào Yêu cung,
Bất quá, khi Quốc sư đại nhân đến Đào Yêu cung nhìn thấy hậu viện trống rỗng, đột nhiên cảm thán, “Danh không hợp thực.” (Ý là sự thật trong này không xứng với tên của cung này)
“Sao?”
Dịch Tương thở dài, “Nhiếp Chính vương không biết Đào Yêu cung này thiếu cái gì sao, trống trả tịch liêu như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/1959317/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.