Cả người Long Mộ Hi đều ửng hồng, nàng ta nằm trên giường lớn, thần trí mơ màng, Long Vân Thấm không biết nên đối nàng ta làm thế nào mới đúng. Phân phó Hỏa Hồ đi lấy nước, trong lòng nàng bắt đầu xoay chuyển, tình huống như thế này là làm sao?
Có gì đó không giống.
Xuân Lan lôi kéo ống tay áo Long Vân Thấm nói: “Công chúa, nô tì thấy ngũ công chúa bệnh không nhẹ, người có cần gọi Tam hoàng tử cùng Văn tướng quân đến đây hay không? Nô tì nghĩ nên đi thỉnh ngự y mới đúng!”
Long Vân Thấm nghiêng đầu nhìn lại Long Mộ Hi, trầm tư nói: “Bản cung nghĩ trước nhìn xem tình hình đã, nếu là sự tình trong nhà nữ nhi muốn kêu ngự y thực cũng khó. Ngũ công chúa là người sống sĩ diện như vậy, thiết nghĩ cũng không muốn phô trương chuyện này đâu!”
Xuân Lan gật đầu, nhưng trong lòng vẫn thủy chung đề phòng như trước. Hỏa Hồ đi lấy nước về thì mang vào trong phòng, một bên lau chán cho Long Mộ Hi một bên sốt ruột nói: “Điện hạ, Ngũ công chúa đây là như thế nào?”
Long Vân Thấm lắc đầu, nhìn Hỏa Hồ đã lau lâu như vậy mà nhiệt độ Long Mộ Hi vẫn không chút nào giảm xuống, cuối cùng Xuân Lan đều cảm thấy có gì đó không thích hợp: “Điện hạ, này chỉ sợ có chuyện?”
Long Vân Thấm nhìn cung nữ hầu hạ bên cạnh Long Mộ Hi phân phó: “Ngươi đi mời Văn tướng quân lại bên này, bảo hắn chờ ở bên ngoài sân.”
“Dạ vâng.”
Chờ cho cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/1959310/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.