Chương trước
Chương sau
Ta nói chứ quả thực là cuộc sống đều sẽ tồn tại người não phẳng a, trong này chính là Long Mộ Hi đấy, mô típ ngu người hehe…..

“…”

Long Mộ Hi đem tin tức vừa nghe được từng chút tiêu hóa, trên mặt lập tức lộ ra tia âm ngoan độc ác, ánh sáng trong nội điện của nàng không nhìn tới, chỉ có thanh âm vô cùng dọa người vang lên: “Ngươi nói là sự thật?”

Long Mộ Hi xiết chặt chung trà trên tay, đố kị trong lòng từng trận dâng lên đỉnh đầu, Long Vân Thấm, lại là ngươi! Vì sao mọi thứ ta thích ngươi đều nhất nhất muốn chiếm đoạt, bất kể là trước kia hay hiện tại, ngươi đều có được những gì Long Mộ Hi ta ước muốn.

Đầu tiên là sủng ái yêu thương của Phụ hoàng, bởi vì sự tồn tại của Long Vân Thấm mà nàng càng ngày càng ít được người chú ý, vô luân nàng nỗ lực biểu lộ tài năng như thế nào thì Phụ hoàng cũng chỉ nhàn nhạt đáp lời, chưa bao giờ đối với nàng tươi cười như đối với Long Vân Thấm.

Nàng ta thế nhưng có thể tổ chức lễ cập kê ở Thừa đức điện, lại có thể sở hữu riêng biệt một tòa phủ đệ trong hoàng thành. Hiện tại, nàng ta còn tưởng cướp đi nam nhân của nàng?

Nghĩ đến Văn Nhân Mặc, gò má Long Mộ Hi lập tức nóng lên, nam thần trong lờng nàng đã trở về, hắn vẫn cao cao tại thượng như vậy, không để bất cứ người nào ở trong mắt, hắn là tướng quân trẻ tuổi kiệt xuất, là…..biểu ca của nàng a. Mẫu phi đã từng nói lớn lên biểu ca sẽ là phu quân của nàng, nàng cứ như vậy thích hắn rất nhiều năm a.

Nhưng hiện tại thì sao? Phụ hoàng muốn chọn Văn Nhân Mặc làm phò mã? Nhưng là phò mã của Long Vân Thấm?

Không thể, nàng tuyệt không đồng ý! Rõ ràng nàng ta cùng Nhiếp Chính vương đã có tiếng xấu, Long Vân Thấm là không xứng.

“Ngươi chú ý mọi động tĩnh bên kia cho ta, nếu có phát hiện bất cứ cái gì thì lập tức bẩm báo.”

____

Long Vân Thấm ngồi trong đình tập trung suy nghĩ, tạm thời nàng vẫn nên bất động thì tốt hơn đi! Sự tình tìm Tả Tây tướng quân thật sự trọng đại, nếu như bị Long Hạo Thiên phát hiện nàng dính dáng đến binh lực ủng hộ Nhiếp Chính vương, bị người hữu tâm kết luận một cái tội mưu nghịch, không phải là tự tuyệt đường lui cho mình sao.

Còn nữa, nàng vẫn chỉ có một mình, không thể không cùng Lăng Triệt kết minh, nhưng mà hiện thời có thể đi tìm hắn sao?

____

Long Vân Thấm nở nụ cười nhẹ nhàng nhìn người đang chậm rãi tiến vào Trọng Hoa cung.

“Tam ca thế nào có thời gian qua bên này a?” Nhị hoàng tử đã chính thức lĩnh mệnh tiếp nhận chức vụ thống lĩnh cấm vệ quân, hiện thời có thể nói Long Hách Tường đang phất lên như diều gặp gió nha, so sánh với Long Thanh Dương, Long Vân Thấm thầm thay hắn nói lời bất bình, hắn vẫn đang là một hoàng tử nhàn hạ không được trọng dụng, Phụ hoàng một chút cũng không nói đến luận công ban thưởng gì cho hắn a.

Long Thanh Dương trực tiếp bỏ qua tiếc hận trong mắt Long Vân Thấm, hắn một thân nhẹ nhàng khoan khoái ngồi đối diện nàng, cung nữ bên cạnh thức thời đều đi ra ngoài, bên trong đình chỉ có duy nhất hai người. Hắn quả là có chút hoài niệm không khí yên tĩnh như vậy, quả thực là tốt hơn nhiều so với cuộc sống ngoài kia.

“Lục muội ngươi không phải cũng nhàn hạ thoải mái sao? Giữa trưa còn ra ngoài đình này ngây ngốc, chẳng lẽ muốn nhìn đến cái gì?”

Nàng cười một tiếng, trong lòng cảm thấy bình yên, tam ca này nhưng là thật nho nhã đi, “Ta bất quá là ngồi suy nghĩ chút chuyện, bên ngoài cuộc sống phồn hoa, bên trong Trọng Hoa cung mới là nơi yên tĩnh.”

Con mắt Long Thanh Dương chợt lóe, hiện nay Long Hách Tường cùng Văn Nhân Mặc hai người đang là tâm điểm người người bợ đỡ, các quan viên nịnh bợ Nhị hoàng tử chính là nhiều không đếm xuể, mà Phụ hoàng một tiếng đều không nói, đây chính là ngầm cho phép bọn họ làm bậy sao. Quả thực là biến hóa khôn lường a, ai biết bọn họ ở chỗ tối có bí mật làm cái gì hai không!

Nghĩ đến hai tháng sau chính là lễ cập kê của Long Vân Thấm, lúc đó nàng cũng sẽ xuất cung đến Phủ Công chúa, Long Thanh Dương lập tức lấy từ trong ngực ra hộp gấm đưa cho nàng : “Đây là ta đặc biệt sai người chuẩn bị, vì lễ cập kê của ngươi vui mừng nha!”

Long Vân Thấm không chút khách khí lập tức mở ra nắp hộp, bên trong chính là một cây trâm ngọc, trên đầu trâm điêu khắc một đóa hoa đào đang nở rộ, thân trâm điểm chước một viên hồng ngọc chói mắt, nhìn có vẻ đơn giản bình thường nhưng mỗi đường khắc trên này để ý đều thấy rất tinh xảo.

Dương chi ngọc khó tìm, dựa vào thân phận của Long Thanh Dương cõ lẽ hắn đã phí không ít tâm tư đi.

“Tam ca, ngọc trâm này?” Nàng nhìn ra Long Thanh Dương rất dụng tâm chuẩn bị, nhất thời có chút cảm động. Tối qua Lăng Triệt tặng nàng Thanh Y vệ làm cho nàng bất ngờ đến nay vẫn chưa rõ ràng cái gì, chỉ là hiện tại nàng cảm giác được có người thật tình đối đãi nàng, cảm giác rất vui sướng.

“Ngươi nghĩ thích chứ?”

Long Vân Thấm gật gật đầu, không nói đến dụng tâm của hắn, chỉ cần nhìn ngọc trâm này nàng liền đã thích, đơn giản sạch sẽ, phù hợp với phong cách của nàng.

“Ta thực thích.”

“Ngươi thích liền đáng giá, Tam ca ở ngoài nhiều năm thu thập thực nhiều đồ, vừa vặn cấu thành một phần của ngọc trâm, ngươi thích vậy liền tốt rồi.”

Nhìn Long Vân Thấm đem ngọc trâm cẩn thận đặt trở về hộp gấm, Long Thanh Dương trực tiếp đè lại động tác của nàng đem ngọc trâm trong tay nàng rút ra, cười nói : “Đã thích vậy tam ca giúp ngươi cài, ta thấy người một thân đều không có đeo trang sức gì nhiều, quả thực công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc rất mộc mạc nha, hiện tại trâm cài này thật vừa vặn.

Long Thanh Dương trực tiếp đem ngọc trâm cài trên búi tóc nhỏ của nàng, rồi sau đó vừa lòng nhìn nhìn. Nàng chính là mím môi mỉm cười, tính tình Long Thanh Dương bây giờ thật giống cái tiểu hài tử.

“Thời gian hai tháng nói dài cũng không dài nói ngắn cũng không ngắn, ngươi ở trong cung vẫn nên chú ý nhiều một chút, Phụ hoàng sủng ái ngươi là chuyện tốt, nhưng sủng ái ấy cũng chính là con dao hai lưỡi đáng sợ!” Long Thanh Dương chân thành nhắc nhở, mặc dù lúc này Long Vân Thấm đều bình tĩnh cẩn thận nhưng hắn đều vẫn coi nàng là một cái tiểu nha đầu!

Cập kê là sự kiện quan trọng, hiện tại trong cung này người người đều đối nàng ghen tị.

Nàng tự nhiên hiểu tâm tư của Long Thanh Dương, nhưng trong lòng nàng sớm đã có chủ ý, dù sao nàng cũng sẽ đối mặt với họ mà thôi.

“Ta biết, sẽ chú ý.”

Sau đó hai người liền chuyển một cái chủ đề khác, một lúc sau Long Thanh Dương cũng rời đi. Đám người đi xa, Long Vân Thấm đứng ở trong đình gọi nhỏ một tiếng, một đạo bóng dáng trực tiếp xuất hiện bên cạnh nàng trong nháy mắt, hắn trưng ra khuôn mặt than vô cùng cứng ngắc.

" Ảnh, hắn đã đem Thanh Y vệ đưa cho ta, vậy chủ nhân duy nhất của Thanh y vệ liền chỉ có duy nhất mình ta. Ta không thích trong lòng các ngươi tồn tại khái niệm hai chủ tử, ngươi nếu hiện tại không thể bỏ xuống tâm tư với Lăng Triệt, vậy thì lập tức rời đi đi, cũng rời đi Thanh Y vệ đi. "

Nàng hiện tại phải sớm có một chút hành động, nàng nói như vậy một phần là vì tin tức bản thân cần tìm hiểu, một phần cũng là tò mò thực lực của Thanh Y vệ kia rốt cuộc đến đâu.

Ảnh trầm mặc ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên người nữ tử trước mặt, lại bị ánh mắt đối phương nhìn lại xuyên thấu tâm can mà hoảng sợ, thật lâu hắn mới nặng nề nói : " Cẩn tuân mệnh lệnh của chủ tử. "

Nàng vừa lòng gật đầu, người như Ảnh nói một là một sẽ không là hai, hắn đã nói chắc chắn sẽ không vi phạm. Như thế, nàng mới có thể cùng hắn tiếp tục.

" Ta muốn ngươi đi điều tra một việc, trong cung có một lão nhân công phu cực kì cao thâm,ta muốn biết hắn là người nào, ngươi nếu tra được liền hướng ta hội báo, nhớ kĩ việc này chỉ có ta và ngươi biết. "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.