Chương trước
Chương sau
Rượu hoa đào! Long Vân Thấm nhìn thấy được nàng có nhiều ra một bình nhỏ a, xem ra Lăng Triệt không những đã tới, hắn còn đem đến cho nàng một bình hoa đào nhưỡng a. (Hoa đào nhưỡng cho hay thôi chứ thực ra với rượu hoa đào là một í mà).

Nhưng là chuyện này thực quỷ dị!

“Công chúa, Nhiếp Chính vương đại nhân, hắn…nửa đêm đến.” Hạ Vũ nói xong còn làm ra cái bộ dáng sợ hãi vuốt vuốt ngực, một bộ kinh hồn chưa định a. Nàng bất quá chỉ là khó ngủ nên đi ra ngoài một chút mới phát hiện tẩm cung của công chúa có chút khác thường, mà Nhiếp Chính vương đại nhân cư nhiên quang minh chính đại đi vào, làm cho nàng sững sờ ngay tại chỗ.

Lúc đó trong điện chỉ có mình Hạ Vũ cùng nàng, nhưng lời Hạ Vũ nói vừa rồi vẫn làm cho nàng kinh hách, nửa đêm Lăng Triệt lẻn vào tẩm cung của nàng làm cái gì? Một lát sau sắc mặt của nàng liền trầm xuống : “Ngươi nên biết chuyện này truyền ra ngoài sẽ có hậu quả như thế nào! Nếu ngươi có can đảm đi nói lung tung, Trọng Hoa cung của bản cung liền không dung nổi ngươi.”

Hạ Vũ kích động lắc đầu, nàng căn bản không biết phải giải thích như thế nào, phù một tiếng quỳ gối bên người Long Vân Thấm, “Nô tì nào dám sinh ra cái gì lời đồn, nhưng là Nhiếp Chính vương có nói lại, hắn nói, hắn nói…hắn còn sẽ tới.” Hạ Vũ vừa nói xong liền cả người xụi lơ ngồi trên mặt đất, nửa đêm lén lút gặp mặt, nhân vật chính lại là Công chúa điện hạ cùng với Nhiếp Chính vương, sự việc này nếu để người hữu tâm truyền ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ hoàng cung này cũng muốn rung chuyển mất. Hạ Vũ đầu óc không có ngốc, thế nào cũng không dám đem chuyện này ra huyên thuyên.

Long Vân Thấm nhìn chằm chằm bình rượu kia hồi lâu, lại cảnh cáo Hạ Vũ một phen mới cho nàng rời đi.

…..

Đêm xuống, Long Vân Thấm sớm đã nằm trên giường nghỉ ngơi, nàng làm cho tất cả mọi người lui xuống, ngay cả vài cung nữ trực đêm cũng đuổi đi. Nàng biết hạ Vũ có gan cũng không dám nói dối nàng, nàng nói Lăng Triệt sẽ còn quay lại , vậy nhất định sẽ quay lại.

Đợi vài cái canh giờ trôi đi, cả người nàng đều đã muốn cuộn mình vào ổ chăn, vậy mà trong tẩm cung vẫn như cũ yên tĩnh.

“Làm tặc cũng trễ như vậy, thật sự là.”

(Này , này tỉ có nhầm không a! Lăng ca có nói sẽ đến làm tặc đâu)

Long Vân Thấm không để ý hình tượng ngáp dài.

Nhưng đột nhiên trừng lớn con mắt, quả là dọa chết trẻ nhỏ a, rõ ràng vừa rồi trước mắt còn không có người như thế nào vừa mới chớp mắt Lăng Triệt cư nhiên đứng đó, đây là công phu gì nha!

Lăng Triệt tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của nàng, môi mỏng khẽ mở chậm rãi nói : “Bất quá là ẩn độn thuật, công chúa điện hạ không cần quá kinh hoảng.” (ta nhưng là không biết ẩn độn thuật là cái gì đâu a, hiểu là ẩn thân là ok).

“Bản cung là muốn hỏi một chút Nhiếp Chính vương đêm khuya xông vào tẩm cung của của bản cung là muốn như thế nào. Chẳng lẽ là muốn cho bản cung nhìn một chút cái gì công phu cao thâm sao?”

Lăng Triệt cười mỉm, hắn tự nhiên đi đến trước cửa sổ cúi đầu nhìn nữ tử trên giường. Lúc này Long Vân Thấm chỉ vận trung y đơn giản, mái tóc dài của nàng tản ra trên vai, còn có gương mặt giống như…con mèo nhỏ vừa mới tỉnh giấc, nàng nói như vậy nhưng thanh âm không có giống thường ngay, nói thật ra hắn nghe được càng giống..đang làm nũng.

Ánh mắt Lăng Triệt đột nhiên mềm nhũn, nhìn xuống Long Vân Thấm không tự chủ được giơ lên khóe miệng, tiểu nha đầu này là đang trêu ghẹo hắn sao.

“Bản vương ban đêm xông tới quả thật là có chút không hợp quy củ, bất quá hoa đào nhưỡng hôm qua bản vương ủ có hương thơm mê hoặc lòng người, biết công chúa thích liền đem một bình qua bên này. Hôm nay bản vương nhiều chuyện, muốn xem một chút mạch tượng của công chúa!”

Ánh mắt lười nhác của Long Vân Thấm đột nhiên phát ra sắc bén, thân mình càng hướng bên trong chăn chui vào , gắt gao nhìn chằm chằm nam tử trước mặt. Hắn muốn điều tra mạch tượng của nàng? Hắn muốn làm cái gì!

“Công chúa không cần phản ứng như vậy, ngày trước công chúa gặp mưa thụ hàn, bản vương nghe nói từ khi ngươi hồi cung cũng chưa từng thỉnh qua thái y, trong lòng đột nhiên có chút lo lắng, nên… Chính là...” Lăng Triệt nhớ tới đêm qua hắn dò xét mạch tượng của Long Vân Thấm, ngay cả hắn đều cảm thấy kinh ngạc, trong cơ thể nha đầu này sao có thể âm hàn như vậy, như vậy cơ bản chính là hàn chứng bệnh tình. Mà hàn chứng này, chỉ sợ đã vào trong cơ thể nhiều năm.

Cho nên tối nay hắn lại một lần nữa bước vào Trọng Hoa cung, hắn muốn nói chuyện trực tiếp với nàng.

“Ý này của Nhiếp Chính vương là gì?” Long Vân Thấm không khỏi mất bình tĩnh, nam nhân này đến cùng là có tâm tư gì, vào nửa đêm tự mình mang một bình rượu chạy đến, đưa rượu vậy cũng liền thôi đi, cư nhiên còn tự tiện xem mạch tượng của nàng. Nhìn bản mặt của hắn hiện tại căn bản là có hiểu rõ y thuật, chỉ sợ hàn chứng kia cũng không thể giấu diếm được hắn.

Hàn chứng với nguyệt sự cùng nhau mà đế, nàng hiện tại đúng là…Liên tưởng đến tận đây nàng liền cảm giác gò má đỏ lên, người này….ân, vô sỉ.

“Thân thể công chúa tựa hồ quá mức âm hàn, này tích lũy ít nhất cũng đã năm sáu năm, nếu không trị liệu kịp thời chỉ sợ không quá hai năm nữa, cuộc đời này của ngươi sẽ vô pháp sinh dục.”

“Không phải ba năm sao?” Đông Mai nói nàng còn thời gian ba năm a! Mà lời vừa thoát ra nàng liền hối hận, này không phải là thừa nhận nàng đích thực mắc hàn chứng sao! Ánh mắt nàng lập tức tối sầm, không có ý định nói thêm bất cứ cái gì.

Lăng Triệt đột nhiên ngồi xuống giường, cánh tay hắn hướng vào trong chăn tìm tòi đem người lôi ra ngoài, trực tiếp thăm dò mạch tượng của nàng. Một loạt động tác may bay nước chảy quả thật là lưu loát sinh động a! Long Vân Thấm cả kinh trợn tròn đôi mắt, há hốc miệng, nàng thậm chí còn quên mất giãy dụa.

Nghe đồn Nhiếp Chính vương chán ghét cùng nữ tử tiếp xúc, còn có không gần nữ sắc! Kia, hắn hiện tại là đang làm cái gì?

“Công chúa đã năm năm không tuyên chiêu thái y…” Lăng Triệt buông ra cổ tay Long Vân Thấm, “Lại không trị liệu đúng cách, không cần nói hai năm,chỉ cần quá một năm này, thân thể công chúa có lẽ sẽ không trụ được nữa.”

Bản thân Lăng Triệt cũng không khỏi nhíu mày, hắn chưa bao giờ gặp qua nữ tử quật cường như vậy,loại đau đớn ấy không phải người thường có thể chịu nổi, nhưng là nha đầu này lại không hề kêu rên một tiếng, chẳng lẽ không lo lắng về sau sẽ không có con nối dòng sao?

“Long Vân Thấm, ngươi rốt cục là đang nghĩ cái gì? Ngươi muốn leo lên vị trí kia đến thân mình cũng không muốn lo sao? Nếu bệnh tình phát tác ngươi nghĩ những chuyện ngươi làm sẽ đáng giá?” Lăng Triệt cau mày, tâm tình không chút lý do dâng lên một trận phiền chán. Đôi mắt nữ tử trước mắt vẫn trong suốt như cũ, phảng phất có thể chiếu vào tận đáy lòng hắn, loại trong suốt này trong thâm cung này chưa bao giờ có, ngay bản thân hắn cũng chưa bao giờ có.

Nếu là như thế, hắn hiện tại muốn nhìn, nếu đôi mắt tinh thuần này bị hủy, sẽ là như thế nào?

Long Vân Thấm không dấu vết tránh xa khỏi nam nhân kia một chút, nàng căn bản không cần phải có thể sinh dục , “Bản cung chưa từng nghĩ cuộc đời này sẽ tìm được nửa kia, có hay không sinh hài tử rất trọng yếu sao?”

“Vậy ngươi muốn ngôi vị Hoàng đế kia để làm gì?” Lăng Triệt không cho là đúng nói tiếp.

Lông mi Long Vân Thấm khẽ chớp, trên khuôn mặt lập tức tràn đầy tự tin tươi cười nói : “Ta muốn cái vị trí kia vì sao nhất định phải có người thừa kế, chỉ cần ta tại vị một ngày, liền muốn làm cho Nam Hoàng quốc trọn đời hưng thịnh có thế kéo dài trăm năm không suy. Lúc ta còn sống nhất định sẽ nhận nuôi con cháu ngàn vạn, vậy khi cách thế, cũng có thể thay đổi một triều đại nha.”

Lăng Triệt cả thân hình chấn động nhìn chăm chú nữ tử trước mắt đến xuất thần, chỉ cần nàng tại vị liền giữ Nam Hoàng quốc một đời hưng thịnh?

“Đêm đã khuya, Nhiếp Chính vương nếu không có việc liền trở về đi, nam nữ khác biệt, về sau nếu không bàn chính sự kính xin Nhiếp Chính vương tự giác tuân thủ quy củ.”

“Haha…”

Long Vân Thấm bỗnh nhiên cảm giác bên tai nóng lên, bàn tay Lăng Triệt không biết từ khi nào đã dán lên tóc nàng, ngón tay vừa khéo dừng ở một bên vành tai nàng, xúc cảm thô lệ gặp phải da thịt mềm mại, cả người nàng không tự chủ run lên.

“Ngươi?”

“Hưm____” Nam nhân kia lấy tay che lại miệng của nàng, ánh mắt nóng rực dừng trên khuôn mặt của nàng hồi lâu, hắn không tính buông ra : “Nha đầu, nhớ kỹ lời của ngươi hôm nay, bản vương nhất định hỗ trợ ngươi đi lên cái vị trí kia.”

“Nhiếp Chính vương đã nói như vậy, bản cung hoan nghênh.”

Nàng cố ý giãy dụa lại làm như thế nào cũng không tránh thoát được chói buộc của hắn. Ngược lại dường như…cả người nàng đang ngã xuống trong lòng hắn a, tay nàng hiện tại gần như ôm cả người hắn, tư thế này…ái muội a.

Oanh_____Long Vân Thấm sắc mặt đỏ bừng, gò má nóng ran đến lợi hại.

“Gò má công chúa nóng lợi hại như vậy, da mặt như vậy trước kia còn mỗi đêm đều đi Ngọc Tuyền rình coi bổn vương, tựa hồ …..”

Nha phi, ngươi là mặt dày.

“Bản cung bất quá là tìm Nhiếp Chính vương thương nghị liên minh, bất đắc dĩ mới ra hạ sách như vậy, bản cung đối Nhiếp Chính vương không có hứng thú.”

Lăng Triệt nghe vậy càng tươi cười không ngừng, đem người trong lòng kéo ra, tâm tình hắn hiện tại rất là .. sung sướng .

“Thật ngại ngùng, bản vương hiện tại thật có hứng thú…”

Ai kết câu này như ta không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.