Tề quý nhân đã được ngự y chuẩn đoán là mang thai. Hắc Lãnh Thiên không biết nên mừng hay vui vì anh chỉ nghĩ Hoa Hoa là vật để mình phát tiết.
Sau khi hồi cung, Lưu Ly lập tức đến thăm Hoa Hoa.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt, Hoa Hoa có vẻ sợ sệt, Lưu Ly dịu dàng.
- Hoa nhân! Muội cảm thấy thế nào?
Hoa Hoa né tránh ánh mắt của Lưu Ly, cô không khó chịu cứ tiếp tục nhẹ nhàng để cho người trước mặt cảm thấy tin tưởng và an tâm " Hoa nhân, muội đang mang long thai, sức khoẻ phải chú ý. Muội yên tâm, ta sẽ nói với hoàng thượng để người.... Không làm phiền muội nữa. ". Hoa Hoa dần cảm nhận được thiện ý, bấy giờ cô mới nói: " Tinh phi nương nương, thần thiếp..... ". Cô ta ấp úng nói không thành lời, Lưu Ly cười nhẹ nhàng: " Hoa nhân, ta biết muội nghĩ gì. Nhưng một khi đã bước chân vào rồi thì không thể nào dứt ra được. Hoàng thượng vì tư thù với tướng gia nên muội mới phải gánh hậu hoạ, nhưng dù sao đi nữa, cái thai này vẫn là con của muội và người. Muội hãy vì nó mà sống cho thật tốt, đừng suy nghĩ vẫn vơ nữa".
"Thiếp sẽ cố! ".
"Còn nữa, sau này cứ gọi ta là tỷ tỷ đi cho thân mật".
"Vâng! ".
"Nào, ta đưa muội ra ngoài ngắm cảnh, từ lúc nhập cung đến giờ muội chưa từng ra khỏi tẩm cung nhỉ? ".
"Được! ".
Lưu Ly đưa Hoa Hoa ra ngoài đến những nơi đẹp trong cung rồi đưa nàng đến thỉnh an thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-hac-de/1512888/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.