Ngự thư phòng tối om, Lưu Ly lần mò đến bên cửa sổ.
"Hoàng thượng! ".
Hắc Lãnh Thiên thức tỉnh giữa những dòng suy nghĩ miên man của mình.
- Bảo bối, nàng qua đây
Anh dang tay ra, Lưu Ly tiến đến sà vào lòng anh. Cô nghe được tiếng thở dài nặng nhọc của anh
- Hoàng thượng, người không vui?
- Ừm!
- Người có thể tâm sự với thiếp mà
Anh lặng yên, ôm cô một lúc thật lâu.
- Có phải người còn giận thiếp?
Hắc Lãnh Thiên nhìn cô, đôi mắt thật long lanh, to tròn trông rất giống đôi mắt mà năm xưa anh từng thấy. Lưu Ly bỗng cười " Hoàng thượng làm thiếp nhớ đến một chuyện, người muốn nghe không? "
- Được!
Cô bắt đầu kể: " Năm đó thiếp lên mười, có lần phụ thân dẫn thiếp đi biệt uyển của Chu vương gia chơi. Đó là lần đầu tiên trong đời thiếp được tiếp xúc nhiều với bên ngoài như vậy. Hoàng thượng người biết không thiếp đã trốn ca ca và phụ thân để đi chơi đó".
- Sau đó thì?
- Thiếp bị lạc trong biệt uyển, trời rất âm u và đáng sợ. Rồi có một con sói phát hiện ra thiếp, lúc đó thiếp rất rất sợ luôn, chì biết ngồi khóc thôi.
- Hừm!
- Rất may là... Lúc đó có một nam nhân đã đến cứu thiếp. Huynh ấy đã chiến đấu với con dã thú và bị thương. Hình như là ở tay thì phải, máu chảy ra rất nhiều....
- Thế sao nàng lại kể cho ta nghe về chuyện này?
Anh khẽ cười " Vì khi nãy ánh mắt của hoàng thượng trông rất giống với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-hac-de/1512879/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.