Sau buổi thượng triều, Hắc Lãnh Thiên ngồi lại cùng Lưu Nguyên - một vị tướng trung thành và cũng là một người bạn thân thiết. 
Lưu Nguyên là một chàng trai tuấn tú, khôi ngô, văn võ song toàn. Anh là người kề vai sát cánh với Hắc Lãnh Thiên trên chiến trường, hai người họ liên thủ có thể xe như là bất khả chiến bại. 
- Hoàng thượng, ngài có chuyện buồn à? ". 
Lưu Nguyên hỏi, Hắc Lãnh Thiên cầm ly rượu trên tay uống cạn, hắn thở dài " Trẫm cũng không biết nữa". "Thế ngài có hứng thú kể cho thần nghe không? ". Hắc Lãnh Thiên trầm mặc một lúc rồi quyết định kể " Trẫm có một vị ái phi, nàng ấy khác hẳn so với những nữ nhân mà trẫm từng gặp. Nàng ấy luôn làm trái ý trẫm, có điều trẫm lại không thấy giận nàng ấy". Lưu Nguyên nhướn mày tỏ vẻ kinh ngạc " Hoàng thượng là đế vương, xưa nay chuyện triều đình hay chiến sự đều giải quyết êm xui. Không ngờ hôm nay lại vì một nữ nhân mà phiền não ư? ". Hắc Lãnh Thiên nhìn Lưu Nguyên " Cứ mỗi lần gặp nàng ấy là trẫm lại không thể kiểm soát được mình. Làm tổn thương nàng ấy thì trẫm lại cảm thấy có lỗi. Thật sự, trẫm không  biết mình đang bị gì nữa? ". 
Lưu Nguyên uống một ly rượu, anh mím môi nheo mắt suy tư một hồi rồi thốt lên " Là chân ái! ". "Ẩy, sao cái cách khanh nói chuyện lại giống với nàng ấy vậy? ". Lưu Nguyên chợt hiểu ra, anh cười đắc ý " Hoàng thượng à, ngài bệnh rồi". Đoạn anh xách kiếm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-hac-de/1512858/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.