Tại Càn Thanh Cung, bên trong Ngự Thư Phòng.
Trên vách tường bên trong được treo kinh Phật tinh mỹ, nhìn kỹ lại, xấp kinh Phật đó đúng là có nét giống với hạ lễ mà Nghi Quý Phi dâng lên vào tết Vạn Thọ năm 22, nhưng nhìn một hồi lại thấy không giống lắm.
Mà chỗ nào không giống, thì mấy cung nhân hầu hạ ở ngự tiền cũng chỉ ngờ ngợ mà không tìm ra được điểm nào, bọn họ chỉ biết có một hôm Nghi Quý Phi đòi lại xấp kinh cũ, nói muốn viết cái khác cho đẹp hơn, Hoàng Thượng nghe xong cũng để nàng lấy lại.
Chỉ có mỗi huynh trưởng ruột của Quý Phi nương nương là Quách Lạc La đại nhân thầm thở ra một hơi, hắn không còn phải nơm nớp lo sợ khi đến ngự tiền bàn bạc nữa, ngay cả bước chân cũng trở nên khoan khoái hơn, vụ này năm đó, cũng khiến bọn quan viên xì xào một hồi.
"Tứ a ca bị Cửu a ca chọc cho cho tức, cũng là chuyện hiếm gặp." Lương Cửu công công đầy ý cười, hơi hơi khom người, miêu tả hết sức kỹ càng tỉ mỉ trò khôi hài ở Thượng Thư Phòng kia "...... Rồi sau khi tan học, bọn họ nháo đến chỗ hai vị Quý Phi, nói là muốn phân xử."
Khang Hi nghe vậy, lông mày cũng không có động dù chỉ một chút, nhẹ nhàng đặt bút son xuống, nhận lấy trà Bích Loa Xuân bên phòng pha trà đưa qua.
Uống một ngụm trà, hắn bất động như núi hỏi: "Dận Đường lại làm ra chuyện gì thế?"
Lương Cửu công công liền cảm thán, không hổ là Vạn Tuế Gia, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162826/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.