Dận Đường không biết Thập đệ tốt của hắn lại đang mắng thầm hắn, thật vất vả mới được "gặp lại" nhau, cảm giác vui sướng cứ từng đợt mà ập lên trái tim, ngay cả lời Vân Tú nói muốn đánh hắn cũng chỉ chột dạ sợ hãi một lát, sau đó liền nhếch môi, mở đôi mắt to vô tội, lộ ra mấy cái răng nhỏ trắng nõn.
Kiếp trước, điều mà hắn không bỏ xuống được, trừ thê nhi và mấy người trong phủ, trừ nương trong cung và Ngũ ca ra, thì chính là đệ đệ lão Thập khù khờ này. Tình nghĩa thân thiết như mặc chung một cái quần từ nhỏ, dù trải qua vài chục năm nhưng vẫn không hề sứt mẻ đổi thay.
Đối với Cửu gia, Bát ca khác hẳn lão Thập. Hắn cho Bát ca mượn bạc coi như là tình cảm huynh đệ, lúc không cho được cũng sẽ khách khí vài câu, còn lão Thập thì sao, ha hả, hắn chưa bao giờ e dè trong việc này, việc cho mượn cứ như bổn phận, không khi nào mà hắn không đồng ý.
Đương nhiên là hắn cũng cam tâm tình nguyện cho lão Thập mượn. Vì sau khi lão Tứ đăng cơ, hắn luôn lo đệ đệ không có chỗ dựa, không có chỗ lấy bạc, cuộc sống qua ngày có khi nào túng quẫn hay không, kết cục có thê lương hay không......
Lo lắng qua đi, Dận Đường lại nghĩ, nương lão Thập là Quý Phi, tộc bên thê tử là Bác Nhĩ Tế Cát Đặc thị, dù có như thế nào, lão Tứ cũng sẽ không bạc đãi hắn. Nhiều nhất trừng trị nhỏ một phen, còn lại vẫn có thể sống thọ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162807/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.