Trong Duyên Hi Cung.
Trước bàn, Huệ phi xoa xoa bàn tay đau nhức, mặt trầm như nước, sau một lúc lâu thì hơi hơi nhắm mắt, gọi Oanh Nhi xoa ấn huyệt Thái Dương giúp nàng.
"Nương nương, ngài viết cũng đủ nhiều rồi, phần còn lại để cho nô tỳ viết đi?" Oanh Nhi nhíu mày nhìn đống giấy cao chồng chất, nhẹ giọng nói, "Nô tỳ nghĩ, Hoàng Thượng cũng sẽ không đọc từng trang đâu......"
"Hoàng Thượng bắt bổn cung tự xử, bổn cung có thể làm gì khác đây? Lại còn gian lận cho qua sao?" Huệ phi biết Oanh Nhi xót cho nàng, cho nên sắc mặt hòa hoãn rất nhiều, ngẩn ngơ một lát, mệt mỏi mà xua xua tay, "Đã tới nông nỗi này rồi...... nếu bút tích của ngươi bị phát hiện, thì cả Duyên Hi Cung coi như tiêu tùng."
Một bước sai, vạn bước sai, nàng đã sai nhiều đến như vậy rồi, không còn đứng đầu bốn phi như xưa nữa. Vì Dận Thì, cũng vì đường huynh trong triều, nàng không thể lại tiếp tục sai nữa.
Hiện giờ, Huệ phi cũng không dám tưởng tượng phân lượng của mình trong tim Hoàng Đế còn lại bao nhiêu, một khi suy nghĩ, trái tim liền như có sông cuộn biển gầm, trong lòng đau đớn như rỉ máu!
Cũng do nàng ở trên cao mà mụ mị, mất cảnh giác, mãi lo tính toán cho Minh Châu mượn sức Quách Lạc La gia, khiến cho Quý Phi và tiện nhân Vệ thị kia liên thủ tính kế nàng...... Sau đó lại ngã một phen với Lưu Khâm, coi như Đồng Giai thị là chủ chốt, nhưng nàng cũng đã hoàn toàn đắc tội Nghi phi và Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162804/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.