Editor: Bánh Tai Heo
Wattpad: banhtaiheo
Nhìn trên khay đặt một xấp kinh Phật ngay ngắn chình tề, Vân Tú hơi trợn tròn mắt, im bặt một lúc lâu, mi tâm giật giật.
Vốn tưởng rằng Hoàng Thượng tâm huyết dâng trào giá lâm Dực Khôn Cung, ai ngờ là có ý đồ mà đến.
Là thấy lễ vật quá keo kiệt nên đến hỏi tội sao?
Gạt bỏ sự không được tự nhiên ở đáy lòng, Vân Tú cảm thấy trường hợp này thực quỷ dị.
Hoàng Thượng giàu có nhất thiên hạ, nắm trong tay cả giang sơn, thứ gì mà không có?
Vậy mà lại so đo với nàng chuyện lễ vật này ư!
Huống hồ, lời nói tuyệt tình trong mộng "Nếu Nghi phi ương ngạnh bất kính, không cần phải vì trẫm mà niệm tình xưa" vẫn còn đang văng vẳng bên tai nàng, vậy mà hắn còn mong nàng tiếp tục một lòng tranh sủng, sau đó như thiêu thân lao đầu vào lửa, giẫm lên vết xe đổ sao?
Hừ, cái gì anh minh thần võ, tất cả đều là ảo giác của bổn cung.
Vân Tú trầm mặt, cười như không cười: "Hoàng Thượng ý nói thọ lễ của thần thiếp keo kiệt?"
Bây giờ, nàng không sợ long uy chút nào cả.
Bất kính thì bất kính đi, cùng lắm thì rơi vào kết cục thất sủng. Nàng có hài tử, có gia tộc, sẽ giống như Huệ phi cả ngày chơi đánh bài, cả ngày vây quanh Đại a ca, cuộc sống còn không phải rất thú vị à?
Khang Hi rốt cuộc không duy trì nổi khuôn mặt lầm lì, thấy Vân Tú như là muốn tức giận, trên mặt Khang Hi liền ẩn ẩn hiện lên một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162734/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.