Hoàng Quý Phi nghẹn ngào, than thở khóc lóc, ngẩng đầu nhìn nửa bên mặt, nào còn bộ dáng ung dung nào? 
Nàng che lại bụng nhỏ, nói mong Hoàng Thượng làm chủ, hiếm có lúc thấy nàng yếu ớt vậy, cũng khiến người xem lo lắng không yên. 
Hoàng Quý Phi cười khổ một tiếng: "...... Đức phi cuối cùng cũng là người đã sinh ra Dận Chân, điều này không thể quên được, thần thiếp cũng không ngăn cản hắn và Dận Tộ chơi đùa. Nhưng những lời hôm nay, lại thật sự đụng tới nỗi đau trong lòng thần thiếp...... Như Đức phi nói, trẻ nhỏ không hiểu chuyện, sao có thể trách Lục a ca? Nghĩ đến cũng là những câu nói vô tình thôi......" 
Lời cầu tình của Đức phi thoáng chốc nghẹn trong cổ, nàng chậm rãi cúi xuống, nhắm mắt, như bị đẩy vào hầm băng. 
Hoàng Quý Phi nói Dận Tộ trẻ nhỏ không hiểu chuyện, ý nói không phải lỗi của hắn. 
Ngụ ý nàng ta nói, chính là ám chỉ người nương này —— tự tay dạy hài tử nói những lời đó. 
Cũng do nàng quá sơ sẩy, ngay lúc Dận Tộ tò mò hỏi về Dận Chân, nàng cười nhạt nói với nó: " Tứ ca của ngươi xem Thừa Càn Cung như nhà mình rồi, nào còn nhớ người đã sinh ra nó." 
Nàng bất quá là thuận miệng nói ra, ai ngờ Dận Tộ lại nhớ kỹ như vậy. 
Không, không đúng. 
Dận Tộ mới có mấy tuổi? Làm sao nhớ được rõ ràng như vậy. 
Chắc chắn là Hoàng Quý Phi giở trò, dẫn đường cho tiểu Lục nói ra mấy lời như vậy! 
...... 
Suy nghĩ một chút, Đức phi liền thông suốt mọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162731/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.