Vừa nghe xong Huệ phi liền giật mình, mặc kệ Bát a ca, khuôn mặt thanh tú biến đổi, thoáng chốc vừa mừng vừa sợ, "Thật ư? Con ta thật sự vượt qua thái tử?"
Dận Thì gật gật đầu.
Sự kiêu ngạo vô biên tràn ngập trong tim Huệ phi, nàng phấn khởi, gấp không chờ nổi liền hỏi: "...... Mau kể nương nghe tỷ thí thế nào."
Ngày xưa trong cung lập ra một quy củ, lúc a ca 6 tuổi sẽ đến Thượng Thư Phòng học, sáng đọc sách thánh hiền, chiều luyện tập cưỡi ngựa bắn cung.
Vì Khang Hi rất quan tâm đến việc học của mấy đứa con trai, thường sẽ tình cờ tự mình tới khảo học nghệ, các vị a ca không ai dám lơ là chút nào.
Mỗi khi khảo giáo, bất luận là đọc sách hay là cưỡi ngựa bắn cung, thái tử đều có thể đứng hạng nhất. Trừ việc thái tử tự thân thông tuệ cùng chăm chỉ, đương nhiên còn có sự nhúng tay của nhóm sư phó......
Dận Thì không phục đã lâu.
Hắn thích đánh võ, tự nhận không giỏi văn chương, nên tài viết văn chương không thể so được với thái tử.
Thua ở phương diện ' văn ', hắn đương nhiên tâm phục khẩu phục; nhưng ở phương diện cưỡi ngựa bắn cung, hắn cùng thái tử là không phân cao thấp, thậm chí có lúc còn giỏi hơn!
Nhớ lại ngày đó lúc Hoàng A Mã hỏi, nhóm trọng tài lại nói tài cưỡi ngựa bắn cung của thái tử là nhất.
Dận Nhưng với thân phận người kế thừa, chỗ nào cũng trên hắn một cơ, đến hôm đó, ngay cả trọng tài cũng không công bằng. Mắt thấy Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162728/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.