"Tỷ tỷ nói đùa." Đức phi nháy mắt cứng đờ, lại trưng ra nụ cười hoàn mỹ không chỗ nào chỉ trích được, buông chung trà, đứng dậy đón Nghi phi.
Nàng vô cùng chân thành khích lệ nói: "...... Đồ trang sức này chỉ có tỷ tỷ mới có thể mang đến hợp như vậy, nhan sắc và xiêm y cũng rất xứng đôi......"
Thanh âm rất là ôn hòa, dường như không hề có thù ghét, cứ như hai người vốn rất thân thiết với nhau.
Nhẹ đảo mắt qua Đức phi, Vân Tú cười, bỗng nhiên cảm thấy hứng thú.
Tối hôm qua Hoàng Thượng phất tay áo rời khỏi Vĩnh Hòa Cung, như vả cho Đức phi một bạt tai thật lớn, cả hậu cung đều đang ngóng trông trò cười của nàng ta.
Bây giờ nhìn lại, nàng ta lại giống như không có chuyện gì, nhìn không ra cảm xúc khác thường nào.
Bị ghẹo chọc vụ xiêm y mà thần sắc cũng chỉ khẽ biến, vẫn còn tỉnh táo gọi tỷ tỷ thật thân thiết.
Nàng ta nhưng thật sự có thể nhẫn nhịn, phần tâm tính này đúng là không phải ai cũng có được!
Trong lòng nàng ta sợ là hận chết nàng đi?
Vân Tú cũng mặc kệ trong hồ lô của Đức phi chứa cái gì, để xem nàng ta sẽ nhẫn nại được đến đâu.
Người ta thường nói không ai đánh khuôn mặt tươi, thái độ Ô Nhã thị hiền lành, nàng đương nhiên sẽ đáp lại bằng sự tử tế, chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện ngu xuẩn để bị bắt thóp.
So về diễn kịch, thì chưa chắc ai hơn ai đúng không?
"Lễ vật đều đặt ở thiên điện, nhiều đến hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162726/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.