Editor: Bánh Tai Heo (Wattpad: Banhtaiheo) 
Thấy an ủi không hiệu quả, thái tử nặng nề hô một tiếng: "Tứ đệ!" 
Dận Chân hức một cái, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn. 
"Có hai mẫu thân không tốt sao? Ngươi nhìn cô gia xem, mẫu thân của cô gia sớm đã không còn rồi!" Thái tử cũng thầm biết hoàng quý phi và Đức phi có tranh chấp, hối hận ra chủ ý quá ngốc bèn lau mặt, nhìn thẳng vào mắt Dận Chân, gằn từng chữ: "Ngươi so với nhị ca may mắn hơn rồi." 
Dận Chân ngơ ngác đứng ở tại chỗ. 
Thái tử thở dài, gương mặt tuấn tú tràn đầy vẻ nghiêm túc. 
Hắn thấp giọng nói: "Có những khi, không nên nghe lời nói từ một phía. Cứ thoải mái mà làm những điều mình muốn, mới là lẽ phải." 
Hắn không trông cậy vào đệ đệ 6 tuổi này có thể nghe hiểu ý của hắn, chỉ cần nhớ kỹ là được. Đệ đên còn nhỏ nên rất hăng hái, nếu việc gì cũng phải làm cho ra lẽ, thì người tổn thương cuối cùng không phải chính là Tứ đệ sao? 
Dận Chân ngừng khóc, hai mắt mờ mịt mà nhìn thái tử, "Nhị ca......" 
Thái tử lòng mềm nhũn, vỗ vỗ túi đeo hông của Dận Chân. 
Bị kẹp giữa mẹ nuôi và mẹ ruột, cuộc sống của Tứ đệ chắc sẽ khổ lắm. 
Càng nghĩ càng đau lòng, thái tử hạ quyết tâm, đến Càn Thanh cung cầu kiến Hoàng A Mã. 
—— 
Càn Thanh cung, viện Tây Noãn Các. 
"Hoàng A Mã." Thái tử hiếm khi tỏ ra ngại ngùng, sau khi thở hổn hển xong một lúc lâu mới nói, "Nhi tử có việc muốn nhờ." 
Thiếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162724/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.