🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: Giọt biển
Trong nháy mắt hội nghị Tứ Quốc sắp sửa bắt đầu, Hàn Vũ cải tạo lại Vô Tình các, ban ngày là quán cơm, ban đêm là nơi mua hoa, kiếm được nhiều tiền nha!
Quốc chủ Tứ Quốc cũng đã dẫn người đến Kinh Thành, trong chốn võ lâm không thiếu người tới xem náo nhiệt, hiện tại cả Kinh Thành cực kỳ náo nhiệt. Nhưng Hàn Vũ ở phủ Tướng quân rất nhàm chán. Hoàng Thượng giao cho Hàn tướng quân phụ trách nơi tỷ thí, nơi đấu võ được đặt tại sân Hoàng gia, sân rộng rãi, có đầy đủ tất cả mọi thứ, chủ yếu vấn đề là an toàn, Quốc chủ Tứ quốc cũng có mặt khi tỷ thí, nếu xảy ra vấn đề gì, thân là nước đứng ra tổ chức Đông Lâm quốc cũng không thoát khỏi trách nhiệm.
Ngoài những lúc đi cùng Hàn phu nhân ra thì việc Hàn Vũ có thể làm là chờ hội nghị Tứ quốc bắt đầu, Quân Tà Diễm gần đây rất bận rộn, cũng không biết đang bận rộn cái gì.
Hôm nay Hàn Vũ và Hàn phu nhân đi ra ngoài, mua một chút đồ dùng cho nữ nhi, mới vừa bước vào trong tiệm phấn đã nghe tiếng mắng nhiết.[diendanlequydon]
“Đây là loại gì, loại này cũng dám lấy ra cho ta xem? Thật là hàng không tốt mà, đi đi các người gọi chưởng quỹ ra đây, ta muốn loại phấn tốt nhất, còn không mau đi.” Một người phụ nữ trung niên cáu gắt chỉ trích vào tiểu nhị, nhưng thái độ của tiểu nhị không kiêu không tự ti đứng đó, hoàn toàn không có ý định đi tìm chưởng quỹ, người phụ nữ thấy vậy rất tức giận, hừ, chỉ là một cửa hàng nho nhỏ mà cũng dám xem thường nàng, cửa hàng này cũng không cần mở nữa.
“Hừ, xem ra cửa hàng của người này không cần mở cửa nữa, ngươi tới, đập nó.” Người phụ nữ vung tay lêm sai khiến một thị vệ, Hàn Vũ thấy thị vệ của Đông Lâm quốc, không phải thị vệ của Tam Quốc mang tới, chẳng lẽ người của Triều đình? Hai cô công chúa trong cung nàng đều biết, Tần phi nàng cũng biết được vài người, vậy người này là ai?
“Vũ nhi, bà ta là Lạc phu nhân, là người rất phách lối, chúng ta sang tiệm khác xem ngươi có thích hay không.” Hàn phu nhân chuẩn bị kéo Hàn Vũ đi ra, mới vừa ra khỏi cửa thì bị một người ngăn lại. Thật là oan gia ngõ hẹp.
“Ơ, đây không phải phu nhân Tướng quân sao, hôm nay thế nào lại tới xem phấn rồi, ngài cũng từng tuổi này rồi còn cần phấn làm cái gì, ai yooo, nhìn một chút, vị này là ai vậy? Chẳng lẽ ngươi chính là nữ nhi thất lạc vài chục năm trước của Tướng quân sao? Đều lớn như vậy, nghe nói là vừa trở về, nhìn có vẻ thùy mị, không biết một nữ nhân ở bên ngoài làm sao sống, Lạc nhi nhà ta cũng vừa tròn 20 tuổi, còn đang kén tìm vợ kế, nếu như Lạc nhi nhà ta nhìn trúng ngươi, ta liền để hắn nạp người, như thế nào?” Lạc phu nhân vừa nói vừa che tay áo cười.
“Lạc phu nhân, ngươi không nên quá phận.” Cho tới bây giờ Hàn phu nhân cũng không tiếp xúc với người này, kể từ sau mất đi đứa con của mình, Hàn phu nhân không để ý tới chuyện bên ngoài, cả ngày ngồi trong phủ Tướng quân thương nhớ con gái của mình, bây giờ nghe người khác nói như vậy, cũng không biết trả lời như thế nào cho phải.
“Mẫu thân, cần gì chấp nhặt với người đàn bà chanh chua, Lạc phu nhân, ta nhìn thế nào cũng thấy tuổi của ngài so với mẫu thân ta còn lớn hơn, ngài cần tới phấn son làm gì? Không lẽ đi quyến rủ Lạc đại nhân sao, làm vợ kế của nhi tử ngài? Ha ha ha, Lạc phu nhân thật là biết nói đùa, nhi tử ngài hẳn coi trọng người như ngài mới đúng. Ta thật không với cao nổi nha, ta đây thùy mị thì làm được gì đây, ta nghĩ thời điểm Lạc phu nhân trẻ như ta làm điều gì cũng lợi hại hơn ta.”
“Ngươi…ngươi dám mắng ta là người đàn bà chanh chua, hừ, có ai không, đánh cho ta.” Lạc phu nhân ỷ mình hôm nay mang theo nhiều thị vệ, thấy Hàn Vũ và Hàn phu nhân chỉ có hai người nên mới dám lớn lối như thế. Mấy người thị vệ chuẩn bị tiến lên bắt Hàn Vũ, không ngờ chưa kịp đụng tới Hàn Vũ liền bị một trận gió thổi bay ra ngoài. [diendanlequydon]
“Hừ, không biết xấu hổ” Hàn Vũ xoay người một cái bảo vệ tốt Hàn phu nhân, một tay cầm đoản kiếm đâm tới trên mặt Lạc phu nhân, tốc độ Hàn Vũ nhanh làm Lạc phu nhân căn bản không có cơ hội né tránh, cứ như vậy đoản kiếm xẹt qua mấy đường trên mặt Lạc phu nhân.
“A..a..a mặt của ta, các ngươi mau bắt lấy nàng, mau.”
“Vũ nhi…coi chừng.” Hàn phu nhân kinh ngạc và không ngờ Hàn Vũ không để ý đến thân phận của nàng liền đâm bị thương nàng, nếu Lạc thục phi truy cứu thì phải làm sao?
Dám động đến mẫu thân của nàng, Hàn Vũ chỉ dạy dỗ một chút, nếu còn không biết điều, hừ, vậy đừng trách nàng.
Hàn Vũ giải quyết mấy tên thị vệ xong, nàng không chút do dự đâm tới Lạc phu nhân.
“Vũ nhi, không được…” Hàn phu nhân thấy Hàn Vũ muốn lấy tánh mạng của Lạc phu nhân, dù thế nào đi nữa Lạc phu nhân cũng là chánh thê của đại thần triều đình, nếu như Hàn Vũ lấy mạng nàng thì phải chịu cảnh lao ngục…
“Phản…phản, tiểu tiện nhân, ngươi chờ đó cho ta.” Lạc phu nhân che vết thương trên mặt thoát đi, nhìn về phía Hàn Vũ với ánh mắt ác độc sắc bén.
Chuyện này kết thúc, Hàn phu nhân không còn hứng thú đi mua đồ nữa, liền cùng Hàn Vũ trở về phủ Tướng quân.
“Vũ nhi, hôm nay ngươi quá mức lỗ mãng rồi, vị Lạc phu nhân kia trong cung cực kỳ được bao che, bây giờ ngươi đả thương Lạc phu nhân, giết chết thị vệ của nàng, nếu truy cứu tới, chúng ta phải làm sao?” Hàn phu nhân lo lắng, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng phải tìm cách giải quyết chuyện Lạc phu nhân mới được.
“Mẫu thân, ngài yên tâm, hiện tại Hoàng thượng chỉ quan tâm đến hội nghị Tứ Quốc, nào có thời gian để xử lý chuyện nhỏ này, ngài yên tâm đi, coi như chuyện này đến tai Hoàng thượng, chúng ta cũng không có chuyện gì, nên lo lắng chính là bọn họ, mặt của Lạc phu nhân đừng mơ có thể lành lại.”
Giọng điệu cứng rắn của Hàn Vũ vừa dứt, liền nghe thấy người gác cổng trong phủ nói trong cung cho người tới mời nàng vào cung, hừ, tới thật đúng là nhanh, Hàn Vũ chỉnh sửa lại trang phục tương đối ổn định theo người trong cung đi vào cung, Hàn phu nhân không yên tâm, cho người thông báo cho Hàn Tướng Quân, khiến Hàn Tướng Quân phải vội vàng vào cung.
Hàn Vũ được triệu kiến tại thư phòng của Hoàng Thượng, kỳ quái sao lại chỉ có một mình Hoàng Thượng, Hàn Vũ còn tưởng triệu kiến nàng là vì chuyện của Lạc phu nhân, chẳng lẽ không đúng? [diendanlequydon]
Hàn Vũ hướng Hoàng Thượng làm hết nghi lễ sau đó đứng sang một bên.
“Hàn Vũ, ngươi biết tội ngươi là tội gì không?” Hoàng Thượng đánh vỡ không khí nặng nề hỏi.
“Thần nữ không biết thần nữ bị tội gì?”
“Hừ, ban ngày ban mặt tự nhiên đả thương thê tử Lạc đại nhân, ngươi còn không biết ngươi tội gì, trẫm cảm thấy ngươi có phải hay không tự tin quá mức rồi.” Hoàng Thượng híp mắt quan sát Hàn Vũ, tự tin của nàng từ đâu tới.
“Hoàng Thượng, thần nữ quả thật không có tội, tất cả Hoàng Thượng nói ở ban ngày ban mặt, Lạc phu nhân mang theo thị vệ muốn đánh người ở phấn điếm, ta và mẫu thân hai người chúng ta cũng không có trêu chọc nàng, tại nàng không biết điều.” Thời điểm Hàn Vũ nói hai người cường điệu âm lượng tăng lên, họ chỉ là hai người mà thôi.
“Vậy ngươi cũng không thể giết nhiều người như vậy?”
“Hoàng Thượng, ta không giết bọn họ chẳng lẽ chờ bọn họ tới giết ta?”
“Bỏ đi, Lạc phu nhân chẳng qua là hù dọa các người mà thôi, làm sao có thể lấy tánh mạng của ngươi được.
“Hoàng Thượng không phải là Lạc phu nhân, làm sao Hoàng Thượng biết bà ấy thật không phải muốn tánh mạng ta, ta chỉ là tự bảo vệ mình thôi, coi như hôm nay ta giết chết Lạc phu nhân cũng không quá đáng, đường đường là thê tử Lạc đại nhân Đông Lâm Quốc đi tới phấn điếm lại mang theo nhiều thị vệ, không vừa ý sẽ để thị vệ phá tiệm, chẳng lẽ người làm quan ở Đông Lâm Quốc cậy mạnh hiếm yếu hay sao? Hoàng Thượng, ta đây chỉ thay người dạy dỗ nàng thôi, nếu là ở trên đường bị người nước khác nhìn thấy, hoàng thượng cho là bọn họ sẽ nghĩ gì về nữ nhân của nước ta?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.