"Ngươi không nói, ta sẽ hỏi sư phụ"
"Sư phụ? Sư phụ ngươi là ai? Tà lão nhân sao?"
"Thật thông minh, ngươi đoán đúng rồi"
Tà Yêu hoàn toàn không bình tĩnh nổi, hắn từng không biết bao nhiêu lầnxin Tà lão nhân thu nhận làm đồ đệ, nhưng Tà lão nhân không phải khôngnhận, chỉ đem hắn chỉnh đến thừa sống thiếu chết, về sau hắn đành buôngtha, không nghĩ đến nha đầu này có thể bái Tà lão nhân làm sư phụ, khótrách Tà lão nhân đem ngọc bội này giao cho nàng.
Tà Yêu vừa hâmmộ vừa ghen tỵ, không thèm nói chuyện nữa, xe ngựa chạy đến phía sauHuyễn Lâm, lại trải qua bảy tám khúc cua quẹo, Hàn Vũ hoài nghi Tà Yêuđang cố ý đi như vậy đi, để cho nàng lần sau không thể tìm ra phươnghướng đi.
Đi hết một canh giờ trong Huyễn Lâm, khi mà Hàn Vũ đang chuẩn bị đánh cờ với chu công thì rốt cuộc xe ngựa mới dừng lại. Hàn Vũ khẩn cấp nhảy xuống xe ngựa. Đập vào mắt.....chính là một cái nhà tranh nhỏ rách nát.
"Ngươi đùa giỡn ta?" Hàn Vũ tức giận, ra taychưởng Tà Yêu một cái, mặc dù chưa dùng hết nội lực nhưng lực sát thương cũng tương đối lớn.
Tà Yêu biết Hàn Vũ không có võ công lũy thừa nên cũng không né tránh, nhưng khi chưởng phong Hàn Vũ chạm vào đã bứchắn lui về sau nữa bước, trên mặt hiện lên biểu tình kinh ngạc, khôngthể tin nhìn Hàn Vũ? Làm sao có thể như thế được? Nàng không có một chút nào võ công lũy thừa, làm sao lại bức hắn lui? Hắn nhưng là Thiên Thêtầng 6, ở trong kinh thành không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhi-phuc-hac-cua-yeu-nghiet/1633916/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.