Diễm rời đi Trúc viên, Phong Yên lặng lẽ tiến vào, hãn, ở đây đang trình diễn tình cảm sao,Phong Yên nhìn Hàn Vũ, một khuôn mặt bình thường đến không thể bìnhthường hơn, vì sao Tà Diễm lại thích nàng đây? Một chút công lực cũngkhông có, nàng có thể giúp Tà Diễm được cái gì? Từ trước đến nay bấtluận kẻ nào của triều đình đều không có liên quan đến Tà cung? Tại saolại bào đảm an toàn cho Hàn gia? Phong Yên càng nghĩ càng không có camlòng, dựa vào cái gì? Nàng đi theo bên người Tà Diễm đã năm năm rồi,hiểu rất rõ về hắn, chỉ duy nhất là không biết tình cảm của hắn, cho tới bây giờ Tà Diễm chưa từng cười với nàng. Trong nháy mắt Phong Yên có ýnghĩ muốn giết Hàn Vũ, nhưng nàng lại không dám, nàng không muốn Tà Diễm chán ghét nàng, chỉ một tia chán ghét nàng cũng không muốn.
Phong Yên mang theo đau thương rời đi, lát sau Tà lão nhân lại đến, nhìnPhong Yên lắc đầu. Nếu Hàn Vũ biết đêm nay Trúc viên của nàng đón tiếpnhiều vị khách như vậy đánh chết nàng cũng không dám ngủ.
Hôm sau Hàn Vũ tỉnh dậy, nhớ lại chuyện tối hôm qua, chỉ nhớ mơ hồ lúc nàng cahát mà thôi, chuyện sau đó nàng chẳng nhớ gì hết. Hàn Vũ ngĩ hẳn là TàDiễm mang nàng trở về, hi vọng không có làm ra chuyện xấu gì, nếu khôngthật không biết gặp hắn như thế nào.
"Tỷ, ngươi không có khỏe sao? Tại sao hôm nay không đi luyện kiếm?" Tiểu chính thái đứng ở cửa phòng hỏi.
Hàn Vũ lắc đầu, phát hiện không có đau, kỳ quái, không phải hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhi-phuc-hac-cua-yeu-nghiet/1633890/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.