Editor: MyYen050296
Thời điểm chấm dứt yến tiệc, đã là buổi tối mười một giờ hơn.
Một đám người đứng trước cửa khách sạn hàn huyên.
Nguyễn Lệ nhìn thoáng qua Thẩm Dữ đang bị Vương Lượng giữ chặt, xoay người lại nói với Bạc Kha Nhiễm.
"Chúng ta đến bãi đỗ xe trước để chờ hắn."
Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu.
Ở chỗ này một hồi xác thật không tốt bằng lên xe ngồi trước.
"Lão Thẩm, không bằng chúng ta lại tiếp tục trận thứ hai đi?" Cánh tay Vương Lượng đáp ở trên vai Thẩm Dữ nói.
Thẩm Dữ nghiêng đầu nhìn thoáng qua cánh tay đang ở trên vai mình, sau đó từ từ đem cánh tay dịch xuống bên dưới.
Vương Lượng nhìn cánh tay mình bị lấy xuống, cũng không ngại, dù sao tính tình người này ông cũng đã rõ ràng, hắn nếu là không đem cánh tay mình lấy xuống, đó mới là không bình thường.
"Mọi người đi đi, tôi không đi đâu."
"Công việc thật vất vả mới kết thúc, mấy người đơn độc chúng ta tìm một chỗ uống vài chén rượu."
"Lão Vương, ông sợ là đã quên lời của chị dâu nói như thế nào rồi sao, ông đã đáp ứng cô ấy là sẽ về sớm một chút."
Lúc này, Dương Cánh mở miệng nói.
Vương Lượng sửng sốt một chút.
Ông như thế nào lại đem chuyện này quên béng đi mất!
Ông nghĩ nghĩ, do dự một lát, lúc này mới nói.
"Vậy được, hôm nay không đi thì thôi, hôm khác chúng ta hẹn một bữa."
Thẩm Dữ gật đầu: "Có thể."
Đem Vương Lượng đưa lên xe, Dương Cánh cũng không có ở lại lâu, cùng Thẩm Dữ nói vài câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhap-tam-phi/992160/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.