"Cha Bạc, Nhiễm Nhiễm đã trưởng thành, không phải em ấy nên có lựa chọn của chính mình sao, huống hồ người có thể yên tâm, có con ở đây, sẽ không ai có thể khiến em ấy bị thương." Thẩm Dữ đúng lúc mở miệng nói.
Một trận ghen tuông xông thẳng lên ót Bạc Kha Nhiễm.
Giống như từ sau khi Thẩm Dữ xuất ngoại, ở trước mặt Bạc Lập, liền không có ai giúp cô nói chuyện.
Tuy rằng ngày thường Hạ Khi Xuân rất nuông chiều cô, nhưng khi ở trước mặt Bạc Lập cũng không dám quá bao che, chỉ có thể ở sau lưng càng cưng chiều cô hơn.
Hiện giờ Thẩm Dữ nói những lời này, trong lòng cô tràn đầy ấm áp.
"Cho nên hai đứa quyết định ẩn hôn?"
Thẩm Dữ nhìn thoáng qua Bạc Kha Nhiễm, tiện đà nói với Bạc Lập.
"Đây chỉ là tạm thời, cha mẹ con bên kia con sẽ giải thích, bất quá ba yên tâm, con nhất định sẽ cho Nhiễm Nhiễm một hôn lễ long trọng, tuyệt đối sẽ không ủy khuất em ấy."
Bạc Lập trầm mặc một lát, sau lại nhìn về phía Bạc Kha Nhiễm, trầm giọng hỏi: "Con cũng muốn như vậy sao?"
Bàn tay Bạc Kha Nhiễm nắm thật chặt, bỗng nhiên, bàn tay vẫn để trên đầu gối bị người khác nắm lấy.
Cô liếc mắt nhìn bàn tay mình bị anh nắm, lại nhìn anh một lần nữa.
Bị anh nắm chặt như vậy, như được trấn an, Bạc Kha Nhiễm không còn luống cuống nữa.
Cô nhìn về phía Bạc Lập, sau đó trịnh trọng gật đầu.
"Vâng ạ."
Bạc Lập không có lập tức đưa ra ý kiến của ông, mà tạm dừng vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhap-tam-phi/235037/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.