Chương trước
Chương sau

"Lấy một địch mười? Đúng là buồn cười, một giây sau ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây." Vương Khả Lạc cảm thấy không khí ngoài sân bắt đầu nóng lên chỉ vì con Nguyệt Quang Hồ này. Vì thế hắn tức giận như bị người ta cướp đi quang vinh vậy, lập tức chỉ huy Ám Ảnh bay tới Mạc Tà.
Mạc Tà đang ở trạng thái di chuyển tốc độ cao kéo theo một dãy hư ảnh mơ hồ, còn Ám Ảnh lại bám sát di động chung quanh. Ngay lúc đó, một cây chủy thủ màu đen bỗng nhiên xuất hiện cắm vào vị trí hư ảnh Mạc Tà.
Hiện tượng quỷ dị xuất hiện, chủy thủ màu đen vừa cắm lên cái bóng Mạc Tà, thân thể nó lập tức cứng ngắc lại, y như bị đóng định vậy.
"Ảnh Đinh."
Quỷ dị kỹ năng xuất hiện lần nữa khiến cho tất cả mọi người lộ vẻ kinh hãi.
Ám hệ Hồn sủng có thể nói là tương đối hiếm thấy, Ám hệ kỹ năng lại càng quỷ dị, rất khó phòng ngự.
Nhìn thấy một màn này, Sở Mộ không có kinh hoảng, gắng giữ vững tĩnh táo nhìn lướt qua chiến trường.
"Mạc Tà, sử dụng Diễm Mang công kích Ám Ảnh." Sở Mộ lập tức nói.
Thân thể Mạc Tà bị cố định, nhưng nó vẫn có thể thi triển ma pháp, Mạc Tà khóa được một cái bóng đen rất nhanh, cặp mắt bạc trong giây lát bốc cháy hỏa diễm.
Ánh lửa từ từ sáng chói, Diễm Mang nóng rực đánh vào sinh vật mờ ảo kia cực kỳ chính xác, nhất thời thân thể Ám Ảnh xuất hiện một vết thương kéo dài.
"Gào." Ám Ảnh phát ra thanh âm quái khiếu, thân thể xuất hiện tình trạng tan rã, dường như nó bị Diễm Mang cực nóng thiêu đốt hóa thành hư ảo.
"Diễm Mang, Nguyệt Quang Hồ này lại lĩnh ngộ năng lực hỏa diễm."
"Ta không có nhìn lầm chứ? Hình như thật sự là Diễm Mang."
Quang mang hỏa diễm bắt mắt lóe lên, bên ngoài sân lại nổi lên một trận kinh hô lần nữa. Lúc trước rất nhiều người đã hoài nghi tại sao Nguyệt Quang Hồ lại miễn dịch hỏa diễm, bây giờ tận mắt nhìn thấy nó thi triển hỏa diễm kỹ năng nhất thời cảm thấy vô cùng rung động.
Nguyệt Quang Hồ là Thú hệ cùng Yêu Linh hệ kết hợp, thân thể căn bản không có huyết thống hỏa diễm, dưới tình huống bình thường không thể nào có năng lực hỏa diễm. Nếu muốn nhận được Hỏa Diễm thuộc tính, con đường duy nhất chính là thông qua điều huấn hồn tinh cho Nguyệt Quang Hồ, từ đó mới thành công tăng thêm Hỏa Diễm thuộc tính.
Một khối hồn tinh, cho dù là cấp một hồn tinh giá tiền cũng cao kinh khủng. Hơn nữa điều huấn chưa chắc sẽ thành công, không có ai nghĩ tới dịch giả chiến đấu với nhau lại được thấy một con Hồn sủng điều huấn hồn tinh thành công, sở hữu năng lực khống chế hỏa diễm.
Cho dù là đối thủ,hay là khán giả trên đài, kể cả đám người nắm quyền cao cao tại thượng của Thanh Yểm Ma đảo lúc này đều vô cùng kinh ngạc. Một con Hồn sủng cấp thấp, đẳng cấp chủng tộc cơ hồ tiếp cận hàng dưới chót lại được thuần dưỡng đến trình độ này. Trong lúc nhất thời gã thiếu niên kia trở thành tiêu điểm trên toàn trường.
"Xem ra người mạnh nhất hẳn là gã Sở Mộ này hoặc Tử Thân mà thôi. Vương Khả Lạc có Hồn sủng tương đối mạnh, nhưng vận dụng còn thiếu sót rất lớn." Đảo chủ chậm rãi nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
Những phân đảo chủ khác vội vàng gật đầu tán thành, bọn họ cũng nhìn ra được thiếu niên này sở hữu một con Nguyệt Quang Hồ thực lực cực mạnh.
Tào Dịch đang khống chế tinh thần Sở Mộ sắc mặt lại càng xanh mét, vốn cho rằng Vương Khả Lạc - Ám Ảnh có thể dễ dàng giải quyết con hồ ly kia, nhưng mà bây giờ lại bị Diễm Mang gây thương tích, hậu sự khó liệu.
Mặc dù trong lòng đố kỵ và có âm mưu chiếm đoạt Hồn sủng của Sở Mộ, nhưng Tào Dịch không thừa nhận không được, Sở Mộ có một con Nguyệt Quang Hồ mạnh kinh khủng.
"Để Lão Lang công kích, còn lo lắng cái gì nữa." Vương Khả Lạc nhìn thấy Ám Ảnh của mình bị thương, cảm giác tĩnh táo và tự tin triệt để biến mất, bắt đầu mất khống chế tâm tình quát lớn với những dịch giả bên cạnh.
Tên dịch giả khống chế Lão Lang trong giây lát tỉnh ngộ lại, lúc nãy Nguyệt Quang Hồ Diễm Mang đúng là trấn trụ tinh thần mọi người, ngay cả bọn họ cũng bị thất thần.
Ám Ảnh bị Hỏa hệ đả thương, chủy thủ màu đen cắm lên cái bóng Mạc Tà lập tức biến thành một đoàn khói đen bốc lên, sau đó Mạc Tà khôi phục tự do.
Thế nhưng mới vừa khôi phục tự do, Lão Lang đã xuất hiện ở trước mặt Mạc Tà, móng vuốt sắc bén trực tiếp phách tới thi triển ra Tê Liệt Trảo.
Mạc Tà từ từ di động, bộ lông trên người bỗng nhiên chói sáng thừa nhận công kích. Tám giai Lão Lang thi triển Tê Liệt Trảo xẹt qua người Mạc Tà, nhưng chỉ có thể lưu lại một vết thương nhợt nhạt.
Cấp hai nhung nhận giúp cho Mạc Tà tăng cường lực phòng ngự trên phạm vi lớn, tám giai Lão Lang đánh Tê Liệt Trảo không đánh thẳng vào thân thể Mạc Tà nên không tạo thành thương tổn bao nhiêu.
"Chuyện gì xảy ra, tại sao không có bị thương, Lão Lang rõ ràng đánh trúng mà?"
"Cấp hai lông nhung. Đây … đây rốt cuộc có phải là Nguyệt Quang Hồ hay không?" Một số người nhanh nhạy lập tức phát hiện vấn đề.
Diễm Mang rung động mới vừa khôi phục bình thường, một vòng kinh hãi mới lại bùng lên lần nữa. Đám chấp sự và dịch giả đã không dám tin tưởng sinh vật này là một con Nguyệt Quang Hồ rồi.
Đẳng cấp chủng tộc khác biệt ở trình độ nhất định thể hiện rõ ràng dựa trên các bộ vị chiến đấu trưởng thành. Giống như Nguyệt Quang Hồ là Yêu Linh hệ Hồn sủng thiên về tốc độ, làn da phòng ngự cực kỳ kém cỏi, chỉ sợ tới ba đoạn cũng rất khó trưởng thành đến cấp hai. Nếu như tư chất lại kém chút nữa, trình độ đạt tới bốn đoạn cũng không đạt tới cấp hai nổi.
Một con Nguyệt Quang Hồ tại thời điểm hai đoạn bốn giai đã phát triển phòng ngự da lông tới cấp hai sơ kỳ. Trừ phi nuôi nấng Nguyệt Quang Hồ bằng hồn hạch của Hồn sủng loại hình phòng ngự. Nếu không, không thể nào xuất hiện tình huống như thế.
Sở Mộ không có tiến hành khảo nghiệm chính xác tư chất Mạc Tà, nhưng mà Sở Mộ biết Mạc Tà với huyết thống chủng tộc dị biến nên thiên phú các phương diện thuộc tính tuyệt đối là cường hãn. Không có tiềm chất vượt qua Nguyệt Quang Hồ bình thường, làm sao có thể tiến hành chủng tộc dị biến liên tục?
Tám giai Lão Lang giương móng vuốt ra, cặp mắt sói nhìn chằm chằm vào Mạc Tà cũng bộ dạng mờ mịt. Có lẽ trong đầu Lão Lang nghĩ rằng móng vuốt của mình phải thuận lợi xé rách thân thể nhỏ bé kia mới đúng.
Mạc Tà bị trúng công kích một lần, tức giận chuyển hướng sang tám giai Lão Lang, khí tức hai đoạn bốn giai buông thả hoàn toàn áp chế sinh vật to lớn hơn mình.
"Mạc Tà, không phải lúc phản kích, sử dụng Ám Tập chạy trốn." Bỗng nhiên tâm niệm Sở Mộ vang lên trong đầu nó.
Mặc dù Mạc Tà cực kỳ tức giận Lão Lang, nhưng không nó không chút do dự đối với mệnh lệnh Sở Mộ, không thèm nhìn Lão Lang nữa, nhanh chóng chạy trốn ra ngoài rìa chiến trường.
Cơ hồ ngay khi Mạc Tà rời khỏi vị trí cũ, một đạo Toàn Phong đột nhiên từ vị trí Lão Lang thổi quét tới. Cái đuôi Mạc Tà đã bị Toàn Phong cuốn vào nhưng đã thành công thoát khỏi phạm vi cơn lốc bao phủ. Tám giai Lão Lang lại gào lên thê thảm, thân thể bị cuốn lên giữa không trung.
Ngao .. ô ... ~~~!"
Lão Lang bị Toàn Phong trực tiếp vứt lên đến độ cao năm sáu thước, sau đó cuốn bay đi thêm một đoạn, thân thể Lão Lang hung hăng đụng vào lưới phòng hộ té rớt xuống đất, trên người tràn đầy vết máu.
"Khốn kiếp, khống chế Phong Tinh Linh của ngươi cho tốt đi." Chủ nhân Lão Lang nổi điên lên rồi, vô cùng phẫn nộ chỉ vào mặt chủ nhân Phong Tinh Linh mắng to.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.