Ánh nắng khẽ xuyên qua rèm cửa chiếu thẳng xuống gương mặt như hoa như ngọc của Tử Lan. Đôi lông mày khó khăn nhíu lại, 2 mắt đẹp vốn nhắm chặc bây giờ lại mở ra. Thoáng chốc một căn phòng to lớn xinh đẹp đập vào mắt nàng. Hiện tại nàng đang nằm trên một chiếc giường mĩ nhân cực lớn cỡ king size được trải bằng tấm lông hồ ly trắng muốt mịn màng, cái gối thêu hình đôi long phượng tinh xảo thoảng mùi hoa lan nhè nhẹ. Dưới sàn nhà được phủ bằng hàng ngàn viên lu ly lấp lánh, rèn cửa làm bằng tơ tằm ngàn năm Tây Vực tiến cống. Trên chiếc bằng gỗ cấm lai hồng điêu khắc tinh xảo ở giữa phòng là bộ tách trà làm bằng ngọc thạch cùng đĩa nho cùng một số điểm tâm. Nói tóm lại là căn phòng này rất là xinh đẹp bắt mắt và vô cùng quý giá, chắc chắn chủ nhân ở nơi đây cũng không phải dạng tầm thường. Ít ra thì người bắt nàng đến đây cũng không phải là Khinh Xuân. Mà kể ra cũng lạ, nàng vừa mới xuyên đến đây mới được nửa tháng thôi, trừ Khinh Xuân ra cũng không có kết thù chuốc oán với ai đâu mà bị bắt cóc đến đây không biết. Tử Lan thở dài sau đó ôm lấy đĩa nho mà nhai cho đỡ buồn miệng. Nhớ lại tối hôm qua nàng vừa mơ màng thiếp đi thì bỗng nghe tiếng bước chân trên mái nhà. Bất quá nàng là nhà khoa học thông hiểu dược lí và sáng tạo này nọ chớ không có võ công cho nên đành mặc cho bọn hắn muốn làm cái gì thì làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-len-tan-troi/75255/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.