"Hôm nay cháu cũng trở về nhà cũ, Tiểu Thất ngồi cùng cháu đi."
(Ẻm Đình là cháu thứ 7 trong nhà nên gọi là Tiểu Thất.)
Mạnh Kỳ liếc mắt nhìn vẫn chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của Mạnh Đình, sau đó nói với Phùng Trạch Kiều như vậy.
Phùng Trạch Kiều đồng ý với Mạnh Kỳ chuyện về nhà cũ, đương nhiên là cao hứng, hắn muốn nói chuyện với Mạnh Đình, bà cũng không tìm được lý do phản bác, đúng là cảm thấy tiểu tử đần đần ngốc ngốc này vận khí cũng không tệ lắm, trước sau Cố Lãng và Mạnh Kỳ đều có hảo cảm với cậu.
Nhưng mà Mạnh Đình cũng rất xác định mình không muốn cùng ngồi với Mạnh Kỳ, hắn đè lên người một nam nhân hôn, còn các loại táy máy tay chân, chuyện này đối với Mạnh Đình mà nói kích thích hơi có chút lớn, cậu lắc đầu, "Tôi ngồi cùng với ngài."
Dứt lời, cậu trước hết chui vào trên xe cậu và Phùng Trạch Kiều lúc trước đến.
Nhưng kết quả cuối cùng cũng thay đổi không quá lớn, Phùng Trạch Kiều bị Mạnh Kỳ dỗ đi ngồi xe của hắn, hắn ngồi xuống bên cạnh người Mạnh Đình, sau đó đầy mặt sủng nịch mà nhìn cậu, giống như đang nhìn một tiểu tình nhân tùy hứng vậy, cực kỳ dính sát.
Mạnh Đình rốt cục lại ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt rất là kỳ quái không hiểu, cậu cảm thấy biểu tình của Mạnh Kỳ kỳ lạ, nhưng không tiếp tục nói lời nào nữa.
"Ê, xoay đầu lại, để tôi nhìn một chút."
Mạnh Đình nghe vậy lúc này liền quay đầu đi, ánh mắt cậu nhàn nhạt, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-hao-mon/172673/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.