Tất cả ý nghĩ dư thừa biến mất, chỉ vì nhìn thấy người trước mắt động tâm, động tình, Mạnh Đình nói tới một chút cũng không sai, thời gian như vậy dùng để nghĩ tới những thứ khác thật sự quá lãng phí, anh cần phải chuyên tâm.
Tay Yến Tuy từ mái tóc mềm mại của Mạnh Đình rời đi, theo gáy đi xuống, quần áo xả khai, nụ hôn của anh lập tức liền trượt xuống, dấu vết mờ mờ cũng theo đó lưu lại, mỗi một cái đều giống như ấn ký, ấn ký bọn họ thích nhau vì nhau động tình.
Thân thể Mạnh Đình hết sức nhạy cảm, hết sức ngây ngô, cậu đối với phản ứng của mình lại không che dấu, cậu thấp giọng kêu, giống như con mèo nhỏ làm nũng, gọi tới trong lòng ngứa ngứa.
"Yến Tuy, Yến Tuy......"
Mạnh Đình cũng không quá rõ ràng mình gọi Yến Tuy là muốn làm gì, nhưng cậu chính là muốn gọi anh, từng câu từng câu, tựa hồ muốn khắc sâu cái tên này tới trong linh hồn cậu. Cậu nghĩ nhất định là cái tên Yến Tuy quá dễ nghe, cậu mới sẽ như thế.
"Ừm, anh ở đây......"
Yến Tuy đáp lại tiếng khẽ gọi của Mạnh Đình, hốc mắt ửng đỏ, nhưng lại nhẫn nại, theo lý thuyết, bọn họ thân mật như vậy cũng không phải lần đầu tiên, anh không nên vội vàng khó nhịn như vậy mới đúng, nhưng một đêm này không giống với những đêm trước, tự chủ của anh lần thứ hai đối mặt với sụp đổ.
Da thịt nơi cánh tay và lồng ngực Yến Tuy hơi hơi cứng ngắc, anh thoáng dừng lại, muốn làm cho lý trí của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-hao-mon/1634762/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.