Editor: pretty_bigbang
Beta: Minyi
Mạnh Đình rốt cuộc nhớ được mình là muốn hôn người, chính là gặm nhiều hay ít khí lực cũng vô dụng, đầu lưỡi ướt át, không có đi lên, mà là hôn đi xuống, không đầy một lát, cậu liền ngậm lấy hầu kết Yến Tuy, cắn cắn, lại liếm liếm.
"Mạnh Đình......" Yến Tuy đè thấp giọng gọi một câu, ngữ khí vẫn như cũ không nặng, nhưng đã mang theo chút mùi vị cảnh cáo, cánh tay dần dần siết chặt, bị Mạnh Đình trêu chọc tới bây giờ, hỏa trong lòng Yến Tuy đã sớm thiêu rồi.
Nhưng mà chính là Mạnh Đình lúc bình thường đều chưa hẳn đã nghe ra, lúc này lại càng không cần phải nói, cậu vừa lung tung hôn người, vừa chống tay trên giường, tay còn lại lại xoa nhẹ cơ bắp cánh tay Yến Tuy, "Yến Tuy ngoan, chúng ta không đánh nhau."
Nhẫn nại của Yến Tuy bị Mạnh Đình cho là chuẩn bị đánh nhau, còn hảo tâm hảo ý khuyên nhủ người.
Cậu nói xong, môi rốt cục từ cổ Yến Tuy rời đi, nhưng mấy chỗ này rõ ràng để lại mấy dấu hôn không nặng không nhẹ, hai tay cậu bưng trụ mặt Yến Tuy, chậm rãi sáp tới khóe miệng anh, chạm chạm, lại liếm liếm, sau đó lại ngửi ngửi.
"Anh là Yến Tuy, em ngửi ra được."
Mạnh Đình nói rất là kiêu ngạo, sau đó cậu thả lỏng trói buộc với Yến Tuy, nằm sấp bên gáy anh, "Ngoan, chúng ta đi ngủ."
Cho nên hôn hôn của Mạnh Đình tới đây là kết thúc, chọc Yến Tuy tới dục hỏa đốt người, cậu đây là muốn đi ngủ.
Yến Tuy hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-hao-mon/1634757/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.