Cửa mở ra, rất nhiều khách khứa liền cùng nhau nhìn tới, mặt Mạnh Đình chợt đỏ hơn chút, bất quá cậu cũng không có thử tránh thoát xuống dưới, mà tiếp tục ôm lấy cổ Yến Tuy, sau đó đánh vỡ trầm mặc có xu thế quỷ dị.
"Chào các anh."
"Chào chị dâu."
Thạch Hạc Cố Lãng từ sớm đã tới, là muốn vội tới hỗ trợ Yến Tuy chào hỏi khách khứa, lại không nghĩ tới vừa mới nhìn thấy mặt đã dính đầy mặt lương cẩu, nhưng mà, Yến Tuy một thân hôn phục cõng Mạnh Đình mặt đỏ hồng ngượng ngùng lại xinh đẹp, nửa điểm không hợp cũng không cảm thấy, đẹp mắt tới mức khiến người ta hâm mộ.
Yến Tuy cõng Mạnh Đình đi ra, vốn là không sợ bị người nhìn thấy, tay anh tiếp tục mạnh mẽ đỡ chân Mạnh Đình, gật đầu với bọn họ, sau đó chào hỏi, liền tiếp tục đi xuống dưới lầu.
Mạnh Đình hơi có chút ngượng ngùng nằm bên gáy Yến Tuy, một đường cùng Yến Tuy cùng nhau nhận lấy đủ loại ánh mắt.
Nhưng cậu tiếp tục ngượng ngùng, tay và chân cũng không định buông người ra, một tờ giấy hôn thú không đủ, sau hôn lễ hôm nay, dù sao cũng nên để mấy người đó biết Yến Tuy là của cậu đi, chỉ có cậu có thể bảo Yến Tuy cõng như vậy, cậu cũng chỉ cho Yến Tuy cõng.
"Em nặng không?" Mạnh Đình ở bên tai Yến Tuy nhẹ giọng hỏi, dựa quá gần, môi cậu sượt qua vành tai Yến Tuy, khiến màu sắc chỗ đó lặng lẽ hồng nhuận hơn chút.
"Không nặng," Yến Tuy nhẫn nại cảm giác ngứa ngáy kia, thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-hao-mon/1634753/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.