Kỳ thực ngay từ lúc tản bộ trên bờ cát, Yến Tuy đã khắc chế loại kích thích mãnh liệt muốn hôn Mạnh Đình, khi đó không phải là không thể hôn, Mạnh Đình lại càng không thể không muốn, mà là anh không muốn anh và Mạnh Đình thân mật bị người vây xem, cho nên anh chịu đựng.
Anh vốn tưởng rằng không cần bao lâu, anh sẽ dần dần phai nhạt loại kích thích này, nhưng là không có, anh thủy chung nhớ tới cảm giác này, hơn nữa càng ngày càng cấp thiết, cho nên vừa trở về không gian chỉ có bọn họ, anh liền hoàn toàn không nhịn được.
Trong phòng chỉ có mép rèm cửa sổ xuyên qua chút ánh sáng, trong nơi hẻo lánh bọn họ ở này, lại là triệt để tối om, bọn họ ai cũng không nhìn thấy ai, nhưng lại có thể dùng hôn môi, dùng hơi thở, dùng vuốt ve để cảm thụ lẫn nhau, nụ hôn càng ngày càng kịch liệt, cũng càng lúc càng thâm nhập.
Mạnh Đình nếm được mùi vị rượu đỏ, loại cảm giác hơi say rượu này xông thẳng tới ót, cậu cảm thấy cậu hình như đã say rồi.
Cậu ôm trụ cổ Yến Tuy, nhưng cảm thấy tứ chi dần dần mất đi khí lực, rõ ràng vừa nãy ở phía dưới, cậu còn có thể đánh nhau, như thế nào bị Yến Tuy hôn, cậu liền không có khí lực nữa.
Vấn đề này đối với Mạnh Đình choáng choáng váng váng mà nói, có chút thâm ảo.
Tại lúc tay cậu muốn từ trên cổ Yến Tuy lướt xuống, tay Yến Tuy trượt vào trong quần áo cậu đột nhiên dùng sức, mò trụ người.
Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-hao-mon/1634751/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.