Người vợ cưới hỏi đàng hoàng của anh ta, thế mà lại dám phản bội anh ta, ngoại tình với một tên đàn ông nào đó không biết họ tên, một đêm mây mưa?
Về đến nhà lại còn thản nhiên như không và đường hoàng nói: “Chỉ là thuận theo nhu cầu!”
Mẹ nó chứ. Gặp quỷ đi thôi!
Thật không thể tin được!
Làm sao cô có thể nói một cách đường hoàng như vậy?
Lục Tuấn Ngạn nhìn chằm chằm khuôn mặt thản nhiên của Mộ Niệm Đồng, nhìn như hổ rình mồi.
Trong mắt cô không có một chút xíu chột dạ mà là thản nhiên đến làm người giận sôi, thậm chí là đương nhiên?
Cơn giận trong lòng Lục Tuấn Ngạn càng lúc càng lớn, anh ta nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cô cũng dám phản bội tôi?”
Khóe miệng Mộ Niệm Đồng run rẩy, “Thế này cũng gọi là phản bội sao? Anh lấy đâu ra trung thành trong cuộc hôn nhân này?”
Người Lục Tuấn Ngạn cứng lại. Anh ta cố gắng kìm lại cơn giận sắp không khống chế nổi, kìm nén hỏi lại, “Cho nên, cô đang trả thù tôi?”
“Trả thù?”
Anh ta cười lạnh nói tiếp: “Chẳng lẽ không đúng sao? Cô đang trả thù tôi vì hai năm kết hôn này tôi luôn vắng vẻ cô, bỏ mặc cô ở nhà mà phòng không gối chiếc, hư không tịch mịch?”
Mộ Niệm Đồng tức giận đến mặt xanh mét.
“Hóa ra, cô cũng chẳng phải là một trinh tiết liệt nữ* như tôi đã nghĩ!”
*: người phụ nữ kiên trinh, luôn giữ gìn tiết hạnh của mình
Lục Tuấn Ngạn cười đến ác liệt, “Rồi cũng sẽ có lúc cô không chịu được nỗi trống vắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-de-nhat-the-ky-ong-xa-hon-rat-sau/96715/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.