Khi bụng cô đang đầy ấm ức không có chỗ trút giận, phía sau lại truyền đến tiếng nói vô cùng chói tai.
“Hả? Đúng là khách ít đến nha! Mộ Niệm Đồng, ngọn gió xấu xa nào thổi cô đến đây vậy?”
Mộ Niệm Đồng nghe thấy tiếng nói vô cùng chói tai, lông mày không khỏi nhíu lại, chậm rãi xoay người.
Lục Hàm Vân đã đứng sau lưng cô, cô ta mặc bộ váy tao nhã, trang điểm vô cùng đậm, rõ ràng là cô gái hai mươi tuổi, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác bà chủ ung dung quý phái.
Cô ta vừa nâng ly chân dài, vừa dùng ánh mắt vô cùng chán ghét đánh giá cô, trên mặt là khinh miệt không thèm che giấu một chút nào!
Lục Hàm Vân, em gái Lục Tuấn Ngạn, xếp hạng lão yêu trong nhà, là con gái nhỏ của Lâm Ngọc.
Không biết có phải là mẹ con cùng huyết mạch hay không, Lục Hàm Vân đối với người chị dâu là cô đây, rõ ràng không để ở trong mắt!
Cô nhìn ra được, Lục Hàm Vân đối với Lục Tuấn Ngạn, chắc là vì cùng lớn lên với nhau từ nhỏ, cho nên tình cảm vô cùng thân thiết, ‘anh trai’ dài ‘anh trai’ ngắn, nhưng mà đối với cô mà nói, lại như đối đãi với người ngoài.
Mà chính mình, rõ ràng là chị dâu của cô ta.
Cô vẫn còn nhớ rõ lúc trước lúc kết hôn, mới vừa bước vào cửa lớn nhà họ Lục, Lục Hàm Vân vừa thấy cô, không nói một câu vui vẻ chúc mừng, mà vô cùng châm chọc nói, “Tôi còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-de-nhat-the-ky-ong-xa-hon-rat-sau/2705250/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.