Mẹ muốn nói với con, chính là chuyện này?”
“Lâu như vậy chưa động tĩnh, không lẽ là mẹ, không thể hỏi một chút?” Lâm Ngọc không cho là đúng nói, “Tuấn Ngạn, con cũng cố gắng thu hồi tâm tư! Suốt ngày, cũng chỉ lo giữ cái công ty giải trí kia, có thể có bao nhiêu!? Gia nghiệp nhà họ Lục nhiều như vậy, con lại mặc kệ không hỏi! Con không biết, ông con vì chuyên của tập đoàn, buồn thối ruột! Ông lớn tuổi, đã nên nghỉ ngơi, đã không còn sức nữa! Một lòng trông cậy vào con có thể giúp đỡ. Con dứt khoán ném cái công ty đó sang một bên, gia nhập và tập đoàn tài chính của nhà mình sớm một chút để thích ứng! Dù sao, tập đoàn này cũng là sản nghiệp của con! Con nên quan tâm nhiều một chút!”
“Mẹ, tại sao lại nhắc đến chuyện này?”
Lục Tuấn Ngạn có chút không kiên nhẫn.
Lâm Ngọc đối với phản ứng của anh ta, không khỏi có chút buồn bực, “Dáng vẻ của con với cha con sao lại giống nhau như vậy!? Ông ta không quan tâm, con cũng không quan tâm, đến lúc đó, ông con cho người ngoài đến tiếp quản công ty, ta xem con lúc đó làm sao!”
Bà ta cố ý hù dọa anh ta.
Lục Tuấn Ngạn lại không để bụng. “Đề tài này nên một vừa hai phải.”
“Được! Chúng ta quay trở về vấn đề con cái.”
Giọng nói Lâm Ngọc đột nhiên trở nên hùng hổ doạ người, “Bụng Niệm Đồng vẫn luôn không có động tĩnh, có phải cô ta không thể sinh hay không!? Tuy nói, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-de-nhat-the-ky-ong-xa-hon-rat-sau/2705243/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.