-Bảo Bối! Mami xin lỗi con nhiều lắm, mami xin lỗi…..
Cô dường như cảm thấy mình thật vô dụng, vô dụng đến mức không còn từ nào để tả nữa rồi .
Phải kiếm lâu lắm cô mới tìm thấy tiểu bảo bối, ấy vậy mà chỉ vì một bản hợp đồng với lợi ich cá nhân trước mắt mà không quan tâm đến cảm nhận của bảo bối.
Cậu nhóc Tiểu Lục thấy mami như vậy không kìm được nước mắt cứ thế tuôn dài xuống hai bên má kia.
-Mami, mami không sao! Người sai là con huhu, là con đã khiến mami buồn…cũng là con mới khiến mami mất đi hợp đồng hức hức…chỉ vì tại bọn con không ngoan huhu.
Người sai là cậu, mami không hề sai một chút nào. Vì tìm cậu mami mới mất đi sự án hàng tỷ đồng, như vậy công ty của mami sẽ bị phá sản…
Càng nghĩ nước mắt của cậu càng tuôn ra không ngừng.
Giang Tĩnh Lạc ôm chặt cậu nhóc vào lòng, lúc này cô chỉ biết con trai cô là đứa trẻ hiểu chuyện nhất, nhưng tại sao nó lại được sinh ra bởi người mẹ vô dụng này chứ? Đáng lẽ thằng bé phải được người tốt hơn, quan tâm nó hơn là cô.
Cô hôn nhẹ lên trán cậu, miệng không ngừng vang lên câu “ Xin Lỗi! Thực sự Xin Lỗi! “
Sau khi gọi nước xong, Xuân Nghị trở lại với hai, ba khăn ướt trên tay đưa cho Giang Tĩnh Lạc.
Giang Tĩnh Lạc quay người nhìn anh, khuôn mặt như muốn cảm ơn nhưng lại không thể nói được. Tiếp cô dùng khăn ướt từ từ lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hon-chi-ai-1-daddy-tong-tai-mau-duoi-theo-mami/1773172/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.