Cửu gia ra lệnh, nhất thời dẫn động không biết bao nhiêu trù nữ chạy qua chạy lại, sau một lát, một mâm mớn bánh khoai tây cứ như vậy bưng lên. 
Cửu gia cầm lấy đũa bạc, nhẹ nhàng gắp một cái bánh, cắn một ngụm. 
A Nghiên theo sát quan sắc, lo lắng đề phòng hỏi: “Cửu gia, như thế nào?” 
Cửu gia tao nhã nuốt xuống, chậm sãi nói: “Quả thật không tệ, bên ngoàixốp giòn, bên trong mềm nhuyễn, khoai tây nên trong thơm ngát, không tệkhông tệ!” 
A Nghiên nhất thời nhẹ nhàng thở ra: “Cửu gia thích là tốt rồi.” 
Ai biết nàng vừa buông tâm, Cửu gia lại nhíu mày, không hờn giận nhìnnàng: “Nhưng khuya khoắt thế, ngươi làm nhiều bánh như vậy làm gì, muốngia no chết sao?” 
Hơi kinh hãi, A Nghiên nhất thời có chút không cách nào hiểu được đầu óc của vị gia này. 
Cửu gia cười lạnh một tiếng: “Ngươi có phải cố tình làm ta có tật xấu,cho ta khuya khoắt ăn nhiều như vậy, để ta rõ ràng no chết hay không?” 
Này... Nhưng là vừa vặn nói trúng tâm sự a! 
A Nghiên cúi đầu, huyết sắc trên mặt mất hết, vội giải thích: “Cửu gia,thật sự oan uổng, A Nghiên làm sao dám nghĩ như vậy đâu, đánh chết cũngkhông dám! Hơn nữa đây là bánh khoai tây, càng ăn càng tốt ăn, không no chết người!” 
Cửu gia hừ nhẹ một tiếng, con ngươi hẹp dài mang theo trêu tức, bất quángữ khí cũng có chút trào phúng: “Nếu như thế, vậy ngươi đến ăn đi. Đêmnay ngươi liền ăn hết tất cả bánh khoai này đi, ăn xong rồi trở về nghỉngơi, ăn không hết, ngươi cứ tiếp tục ăn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/183645/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.