*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Tiêu Đạc nhìn thấy bức họa, nhất thời tâm thần chấn động, cả người thất kinh sáu mạch dường như bị sợi tơ dây dưa kéo nát, ngực như bị ngàn vạn con kiến cắn rứt.
hắn giãy dụa đi vào, run run đi tới bức tranh vẽ nữ tử giống như tro tàn, lại thấy phía dưới có một hàng chữ nhỏ.
Tiêu Đạc, thấy tranh, đó là lúc mệnh tuyệt.
Những lời này, giống như một lợi kiếm đâm vào, môi Tiêu Đạc phun ra máu tươi, ngã xuống đất.
A Nghiên trong thông đạo hắc ám cấp tốc đi về phía trước, xem phong cảnh biến ảo hai bên, đã thấy trong nháy mắt lại là một đời khác.
Lúc này nàng là nữ nô đã mang theo tội danh, người mang thai, đơn giản là gặp Tiêu Đạc, bị dọa chấn kinh rơi xuống nước bỏ mình.
Lúc thi thể nàng bị kéo xuống dưới, hắn giống như bị mê hoặc, nửa quỳ ở bên hồ phủ kín rêu xanh, cũng không sợ làm bẩn long bào tôn quý tinh xảo, cứ như vậy nhìn chằm chằm dung nhan nàng đãkhông có huyết sắc.
"Nàng là ai?"
"Là nữ nhi Cố gia, khuê danh là A Nghiên, gả cho con thứ ba Tô gia..."
Người khác nói gì hắn dường như không nghe vào tai, chỉ si ngốc nhìn người đã chết kia.
A Nghiên ngơ ngác nhìn một màn kia, nàng bỗng nhiên xoay đầu đi, không muốn nhìn nữa.
Nàng biết Tiêu Đạc hẳn cũng đã chết, ngay lúc nàng chết không lâu, Tiêu Đạc đã không sống được.
Kỳ thật oán khí trong lòng nàng sớm đã tiêu thất, nhưng hiện tại thấy tử vong một lần lại một lần mà thống khổ, chẳng những mình, còn cả hắn, nàng bắt đầu đau lòng.
hắn từng thề, nếu hắn hại mình nửa phần, sẽ gặp khổ sở vạn kiến cắn tâm, nàng cho rằng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511703/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.