Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nghe thế, cẩn thận tỉ mỉ nhìn một phen, dáng người lồi lõm vừa đủ, mạn diệu giảo hảo, cũng không giống trước đó vài ngày, gầy yếu suy nhược, ngược lại hơn vài phần ung dung phú quý khí, không khỏi nói: "không phải béo, chính là so với trước đây vài ngày phúc hậu hơn một ít, ta coi như vậy là khen."
tuy rằng Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nói như vậy, A Nghiên trong lòng lại cảm thấy hơi không phải tư vị, cảm thấy minhg thật đúng là béo a?
Nghi hoặc mãi đến khi nàng gặp Tiêu Đạc.
Hôm nay là mồng một tháng giêng, theo lệ thường nàng phải theo Tiêu Đạc cùng đến Hoàng Giác tự thắp hương bái Phật. Hoàng Giác tự ngay ở ngoại ô Yến kinh. Mùng một đầu năm thắp hương là việc của đế hậu, chỉ có hoàng đế và hoàng hậu thắp một nén hương, cầu nguyện quốc thái dân an rồi, những người khác mới được đi Hoàng Giác tự thắp hương bái Phật.
Thiên tử xuất hành dùng năm xe vàng (kim lộ),vì hôm nay bái phật, Tiêu Đạc giúp A Nghiên cùng lên kimlộ, xe này nạm vàng, màu vàng sáng, chung quanh cũng quấn đoạn vàng. A Nghiên dáng vẻ muôn phương được Tiêu Đạc đỡ lên xe vàng này, đợi cho màn che hạ xuống rồi, lập tức thay đổi bộ dạng, nàng cố sức đỡ địch quan (mũ) nặng trịch trên đầu, mềm yếu dựa vào vai Tiêu Đạc.
"Làm hoàng hậu cũng không dễ dàng a!”A Nghiên thở dài, có chút phát sầu.
Qua năm, ngày lành lễ lớn, nàng là hoàng hậu cũng bị ép buộc, quả thực là chịu tội.
trên khuông mặt Tiêu Đạc kiên cường hiện ra uy nghiêm, hai mắt túc mục bình tĩnh, không có biểu cảm gì, nhưng lại không dấu vết nâng tay lên, đỡ A Nghiên bên cạnh.
"Qua hai ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511680/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.