Đám thích khách hóa ra rất khó giải quyết, bên ngoài chém giết hơn nửa canh giờ vẫn chưa biết thắng bại, cuối cùng Mạnh Hán tự mình cản phía sau, phái vài tâm phúc mang theo Hạ Hầu Kiểu Nguyệt và A Nghiên đi trước một bước.
Dù như thế, dọc đường người đuổi giết vẫn ùn ùn kéo tới.
Bên ngoài bông tuyết tung bay trong gió lạnh thấu xương, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt một cước dẫm rách váy, váy nhiều lớp dính nước tuyết và bùn, sắc mặt nàng tái nhợt, cắn cắn môi, bảo vài thị vệ bên cạnh mang theo A Nghiên chạy trước.
A Nghiên giữ được mệnh, an toàn, những người khác mới giữ được mệnh, thậm chí người nhà nàng mới được an ổn.
A Nghiên làm sao chịu buông Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, nhiều ngày ở chung như thế, coi như là tình như tỷ muội. Nàng bây giờ cũng không phải tiểu cô nương năm đó gầy yếu đi về nhà, bước thấp bước cao chạy đến bên người Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, kéo cánh tay Hạ Hầu Kiểu Nguyệt tiến về phía trước, dáng vẻ dũng mãnh làm cho đám thích khách và thị vệ chung quanh đang chém giết giật nảy mình.
A Nghiên cắn chặt hàm răng, lớn tiếng cổ vũ Hạ Hầu Kiểu Nguyệt: "Chạy nhanh một chút, mấu chốt nhất là phải cắn chặt răng, đầu lao về phía trước!"
Nàng có kinh nghiệm thật sự phong phú, còn có thể dạy cho người khác.
Được nàng hướng dẫn, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lại đứng đờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn phía trước.
A Nghiên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn nàng ngây ngốc, nghĩ rằng bình thường Hạ Hầu Kiểu Nguyệt trí tuệ cỡ nào, sao giờ phút này lại choáng váng, ánh mắt thẳng tắp nhìn phía trước.
Ai ngờ nàng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511667/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.