Bởi vì sắc trời tối đen, A Nghiên kéo Tiêu Đạc đến một sơn động, hơn nữa dùng nhánh cây che chắn trước của động. Đồng thời nàng còn lấy một ítlá cỏ có mùi thơm đốt lên tránh dã thú trên ngọn núi ngửi được mùi máutươi trên người Tiêu Đạc, kích phát thú tính chạy tới muốn ăn thịtngười.
Bận rộn xong, nàng lại một lần nữa kiểm tra vết thương cho Tiêu Đạc.Biết vết thương cũng không đáng lo ngại, chỉ là vì thời gian dài hắnkhông ăn khiến cho thân thể suy yếu. Lập tức nàng cường đánh tinh thầnđi ra ngoài sơn động, cũng không dám đi xa, chỉ ở quanh đấy nghĩ cáchbắt mấy con thỏ linh tinh để ăn. May mà vận khí nàng tốt, tìm không baolâu, đã được mấy con chim trĩ ngốc.
Phỏng chừng mấy con chim trĩ này chưa thấy người bao giờ, không có tâm đề phòng, đã bị nàng bắt được.
A Nghiên vội vàng chạy đến suối nước rửa sạch sẽ, nhổ lông, sau đó cho vào lửa nướng.
Lúc nướng chim trĩ, nàng còn dùng túi chưa nước lấy chút nước suối trong mát đút cho Tiêu Đạc. Tiêu Đạc lại mím chặt môi không uống, A Nghiênkhông có biện pháp, đành trực tiếp dùng môi mình mớm, hắn mới uống xong.
Lúc môi nàng chạm vào môi hắn, nàng càng cảm nhận được lạnh lẽo và khô ráp.
Nhất thời không khỏi có chút thương tiếc, sờ sờ môi kia, thở dài nói:“Việc tới bây giờ, ngươi từng tổn thương ta trăm ngàn lần, ta cũng không thể hại ngươi lần nào nữa.”
Bất quá những lời này, nàng không có khả năng nói với hắn, chỉ tự mình nói với mình.
Nàng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511654/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.